NGỦ CÙNG SÓI - Trang 123

Tôi không thể quen nổi, chỉ cần ngón tay hắn chạm vào người là toàn

thân tôi nổi da gà, khi hắn dừng lại rồi cảm giác tê dại vẫn chưa tan biến,
vô cùng khó chịu! Đáng sợ nhất là khi nằm trên giường cảm giác ấy vẫn rất
rõ ràng khiến tôi thấy ngột ngạt, khó thở. Đặc biệt là tối qua, khi tôi đang
ngồi trên sofa xem phim hoạt hình Nữ chiến binh xinh đẹp thì hắn đến ngồi
cạnh, tay nhẹ nhàng đặt lên vai tôi rồi ôm tôi vào lòng. Hắn vén tóc tôi,
ngón tay ấm áp của hắn cứ vuốt ve má tôi. Sau đó, ngón tay hắn chuyển
xuống vai tôi, lần sờ dọc theo cánh tay đến tận eo. Tôi thấy khó thở, co rúm
người né tránh, nói lí nhí: “Không.” Hắn mỉm cười, hôn nhẹ lên má tôi, bờ
môi mềm mại mơn man vành tai tôi. Tôi như bị điện giật, toàn thân cứng
lại, vội đẩy mạnh hắn một cái rồi chạy lên tầng. Cả đêm tôi co quắp trong
chăn, lòng rối như tơ vò, lờ mờ nhận ra một thứ dần biến mất khỏi người
tôi, từng chút một, đó chính là “lý trí”.

“Thiên Thiên, hắn lợi hại đến mức ấy sao, đến cảnh sát cũng không

quản lý nổi ư?”

Vấn đề này tôi đã trả lời rất nhiều lần rồi, đến nỗi lần này tôi còn chẳng

muốn gật đầu, nói luôn: “Đừng nói là hắn làm phiền em, ngay cả khi hắn
chiếm đoạt em hay đánh chết em thì cảnh sát cũng không quản được!”

“Nói cũng đúng, cảnh sát bây giờ chỉ có thể quản được những người dân

lương thiện như chúng ta, những kẻ có tiền làm việc gì họ cũng mắt nhắm
mắt mở cho qua...”

“Chị Thu, chị có thuốc gì độc chết người không, ví như kali xyanua

chẳng hạn?”

Chị giật mình đến suýt sặc: “Em cứ bình tĩnh... Đó là loại thuốc cấm bị

quản lý nghiêm ngặt hơn cả ma túy đấy! Hơn nữa, kể cả chị có lấy được cái
đó cũng không thể cho em được, hạ độc giết người phải đền mạng đó.”

“Thế em phải làm thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.