NGỦ CÙNG SÓI - Trang 164

Vậy thì tàn nhẫn biết bao, cho dù hắn chết hay không, con tim tôi vẫn

nhói đau không bao giờ nguôi ngoai.

Cho nên nếu ông trời đã an bài một cuộc tình không có kết quả thì

không nên để nó bắt đầu.

Ngày hôm sau, tôi đi lĩnh nhận đồ dùng cá nhân cho Hàn Trạc Thần, lúc

trở lại về thấy An Dĩ Phong đang nói chuyện với hắn. Hắn đã uống thuốc
giảm đau nên tinh thần khá hơn nhiều.

“Mẹ kiếp! Em thật phục anh đấy!” An Dĩ Phong bất bình nói. “Vì con

bé đó mà không thiết đến cả tính mạng! May tên lái xe đó phản ứng nhanh,
phanh cách đó năm mét! Nếu phải thằng mới tập lái thì giờ anh đã nằm
trong nhà tang lễ rồi!”

“Anh dễ chết như vậy thì còn có thể sống đến bây giờ sao?”

An Dĩ Phong kéo chiếc ghế ngồi gần hắn, nở nụ cười nham hiểm: “Cái

phim Bản năng gốc ấy em xem thấy buồn ngủ, vậy mà có thể khiến thú tính
của anh phát tác. Rốt cuộc đã bao lâu anh không được chạm vào phụ nữ
rồi?”

“Phim đó quay chẳng nghệ thuật tí nào... anh cũng suýt thì ngủ say.”

Hàn Trạc Thần nhìn hắn nháy mắt, cười ngất. “Nhưng biểu hiện của cô bé
quả là mê hồn, thân hình đẹp hơn anh tưởng rất nhiều...”

“Đến con bé mười bảy tuổi cũng không giữ được, làm đàn ông như thế,

em nghĩ anh nên chết đi thì hơn.”

“Anh đã thế này, chú đừng đả thương anh nữa được không?”

“Ố! Trước đây em đã nói với anh rồi, gạ tình anh đâu có rành, để lúc

nào rảnh thằng em cao thủ tình trường này dạy anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.