NGỦ CÙNG SÓI - Trang 18

nói khi cô bé được chuyển từ viện phúc lợi xã hội đến cũng không có tư
liệu gì, không hiểu sao lại như vậy.”

“Không sao, điều đó không quan trọng.” Hàn Trạc Thần nhận lấy một

chồng tài liệu từ tên Thanh, lật lật mấy trang, ngẩng đầu nhìn Tiểu Cảnh
đứng cạnh tôi: “Cậu bé, lại đây.”

Tiểu Cảnh nắm chặt tay tôi hơn, không hề nhúc nhích.

Hắn thấy Tiểu Cảnh không chịu bước tới, không hề tức giận, ngẩng đầu

nhìn Thanh rồi chỉ vào tôi. Tôi hiểu ngay ý của hắn nhưng một người trói
gà không chặt như tôi không còn cách nào khác. Tôi chỉ có thể nhìn tên
Thanh đẩy Tiểu Cảnh ra, lôi tôi đến trước mặt Hàn Trạc Thần.

Hai năm trôi qua, kẻ tôi luôn muốn tìm giờ đang ở ngay trước mặt tôi.

Trên tay hắn vẫn còn vết răng, vết máu đã đông lại, thì ra vết cắn chẳng hề
hấn gì đối với hắn.

Sau này, tôi phải làm thế nào?

Tôi đang cố nghĩ.

Hắn đưa tay ra, xoa đầu tôi, nâng cằm tôi lên hỏi: “Cháu tên gì?”

Tôi lắc đầu thật mạnh, mở to mắt, cố nhìn kỹ khuôn mặt ma quỷ đó.

Trong ánh sáng mờ ảo, mắt hắn đen tuyền, vẫn là khuôn mặt đẹp trai đó.

“Thôi được, từ bây giờ ta sẽ gọi cháu là Hàn Thiên Vu, con gái của ta.”

Con gái ư? Kẻ đã sát hại cả nhà tôi lại nhận tôi làm con gái, thật buồn

cười!

“Thả em ấy ra!” Tiểu Cảnh đang bị tên Thanh giữ chặt tay hét lên.

Hàn Trạc Thần gượng cười, nhìn cậu bé hỏi: “Cậu thích cô bé này à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.