NGỦ CÙNG SÓI - Trang 221

cảm nhận được sự khước từ của tôi nên không cưỡng ép, chỉ hôn nhẹ lên
trán tôi một cái, nhè nhẹ ôm tôi vào lòng, nói: “Anh biết em không quên
được người ấy, anh có thể đợi, đợi em dần quên đi...”

Có lẽ đây là cách suy nghĩ khác nhau giữa hoàng tử và ác quỷ.

Nếu là hắn, chắc chắn hắn sẽ ôm chặt lấy eo tôi, một tay giữ chặt đầu tôi

hôn tới tấp, hôn đến khi nào tôi chịu khuất phục, hôn đến khi nào tôi đáp
trả...

Nếu là hắn, chắc chắn hắn sẽ nói: “Con chỉ được nhớ ta, không được

nghĩ đến bất kỳ người đàn ông nào khác”, rồi ngang ngược xâm chiếm
những suy nghĩ của tôi, khiến tôi không còn rảnh rỗi để nghĩ đến những thứ
khác, cũng không nghĩ đến cả thù hận.

Tôi lắc đầu thật mạnh để giũ bỏ những suy nghĩ viển vông, để con tim

hoang mang của tôi bình tĩnh trở lại.

“Vậy em vào nhà trước đây, mai gặp lại.” Tôi rời khỏi vòng tay Tiểu

Cảnh, vẫy tay chào tạm biệt.

Anh cũng mỉm cười, vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt sáng lấp lánh như

trăng sao trên bầu trời, không giống mắt hắn sâu thẳm như nước biển mênh
mông.

Tôi vào nhà, đang lên tầng thì hắn đi xuống.

“Con về rồi.”

Tôi cúi mặt đi lướt qua hắn, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn:

“Hai người muốn thân mật thì đưa nhau vào khách sạn thuê một phòng,
đừng có đứng ở trước cửa nhà mà thân mật với nhau như thế.”

“Con biết rồi, lần sau sẽ làm như vậy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.