NGỦ CÙNG SÓI - Trang 222

“Cô...” Hắn bỗng nắm chặt lấy cánh tay của tôi, tôi càng vùng vẫy thì

hắn càng nắm chặt.

Cuối cùng hắn giữ chặt tay tôi sau lưng, kìm kẹp tôi trong vòng tay hắn,

không cho tôi vùng vẫy. Tôi chỉ có thể nhìn hắn với ánh mắt oán hận, nhìn
thấy lồng ngực của hắn đang căng lên, sự giằng co và lửa giận trong mắt
hắn. Khi bắt gặp ánh mắt hắn nhìn vào môi tôi thì con tim tôi như ngừng
đập, mất đi cảm giác.

Giây phút môi kề môi, tôi quay ngoắt đầu đi để né tránh nụ hôn của hắn,

nhưng hành động của hắn không hề thay đổi. Cho dù tôi có né tránh thế
nào, hắn vẫn chiếm giữ được môi tôi, hôn điên cuồng, ngang ngược.

Tôi cứ như rơi vào ảo mộng, không rõ đâu là cõi mộng, đâu là đời thực.

Không nhớ nổi đó là giấc mộng hắn vứt bỏ tôi hay là cái hôn. Tình cảm còn
có thể đùa cợt kiểu này không? Chúng tôi đã đến nước này rồi mà hắn còn
có thể hôn tôi sao?

May mà nụ hôn này cũng chấm dứt và có một điều bất ngờ. Hắn đẩy tôi

ra, có chút hoang mang, lùi hai bước. Tôi vuốt vuốt mái tóc bị hắn làm rối,
cài lại hai chiếc cúc áo đã bị hắn làm tuột trong lúc giằng co, lấy lại bình
tĩnh. “Con có thể hỏi chú rốt cuộc chú muốn thế nào không?”

Hắn nói một câu mà cả đêm tôi không hiểu ý hắn muốn gì.

“Ta muốn con ở bên cạnh ta, cho dù con hận ta, cả đời không tha thứ

cho ta, ta sẽ mãi để con giữ ước nguyện không bao giờ thực hiện được, con
ở bên cạnh ta... Ít nhất mỗi ngày mở mắt ra ta biết ta có thể nhìn thấy
con...”

Đây chắc chắn là do tôi dốt môn văn, hắn nói mà tôi không hiểu. Tôi

ngây người như quên cả hít thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.