NGỦ CÙNG SÓI - Trang 274

Khi tôi chơi đến đoạn cao trào, cả căn phòng trở nên tĩnh lặng, từng giọt

nước mắt của tôi tí tách rơi xuống phím đàn. Tiếng đàn như run rẩy cùng
những ngón tay tôi nghe càng bi thương. Tôi gắng lấy hết dũng khí nhìn
hắn lần nữa, mỉm cười với hắn.

Hắn rất thành thục bóc vỏ cua, đặt thịt cua vào đĩa của tôi.

Thế giới của tôi đã sụp đổ nên lý trí cũng hóa thành hư vô.

Đoạn nhạc cuối cất lên, dưới ánh đèn đỏ sáng rực, ánh mắt chúng tôi

giao nhau, quấn quyện lấy nhau.

Cùng với tiếng đàn, tôi chậm rãi nói: “Tôi gặp một người đàn ông đáng

lẽ không nên gặp, yêu phải người đáng lẽ không nên yêu. Bất kể câu
chuyện của chúng tôi kết thúc ra sao, tôi vẫn cảm ơn số phận đã cho tôi gặp
anh ấy, yêu anh ấy... Tôi không quan tâm trong mắt mọi người, anh ấy ra
sao, trong mắt tôi đó là người đàn ông tốt nhất trên thế gian này, không ai
có thể tuyệt vời hơn thế!”

Trong tiếng vỗ tay, tôi đứng dậy, từ từ khép hộp đàn. Những ngón tay

lưu luyến vuốt nước sơn sáng bóng.

Hắn cũng đứng dậy, trong đôi mắt sâu thẳm ấy không biết là vui hay

buồn. Hắn bước đến bên tôi, mỉm cười ôm lấy tôi.

Trong vòng tay hắn, đời người như bông hoa tươi dễ lụi tàn, há chẳng

phải là một kiểu hạnh phúc.

“Thiên Thiên, em là người con gái đẹp nhất anh từng gặp...”

“Thần, em hứa với anh... từ giờ trở đi sẽ không lừa dối anh.”

Tôi biết hắn chờ đợi câu nói này. Bất kể tương lai ra sao, ít nhất thời

khắc đẹp nhất của tôi đã dành tặng cho hắn. Tôi đã được trải nghiệm sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.