NGỦ CÙNG SÓI - Trang 300

Cảnh vừa rời khỏi, Hàn Trạc Thần tức giận lôi tôi ra khỏi chăn, vặn

cánh tay tôi ra sau lưng, rít lên, tiếng nói rít lên: “Tại sao lại nói là cam tâm
tình nguyện? Tại sao không nói với nó là tôi đang dằn vặt cô, cô đang
thương tích đầy mình? Sao cô vẫn nguyện bảo vệ nó?!”

“Không liên quan gì tới anh ấy, anh cần gì phải dây dưa đến người vô

tội.”

Hắn lớn tiếng chất vấn: “Cô yêu nó?”

“Không phải!” Tôi thành khẩn trả lời. “Người em yêu không phải là anh

ấy, chúng ta đừng dằn vặt nhau nữa, chúng ta hãy hòa thuận như trước đây,
có được không?”

Hắn trầm mặc nhìn tôi rất lâu, không trả lời mà mở cửa lấy súng của vệ

sĩ. Nhìn thấy hắn mở cửa sổ, tôi không còn suy nghĩ được gì nhiều, lao tới
lấy lòng bàn tay che đầu súng của hắn.

“Không! Người có lỗi với anh là em, người lừa gạt anh cũng là em, anh

đừng giết người vô tội.”

“Nó không chết thì cô sẽ không yên tâm ở bên cạnh tôi.”

“Em xin anh, tha cho anh ấy.” Tôi quỳ trước mặt hắn, nếu chà đạp lòng

tự tôn của tôi là điều hắn muốn, tôi chỉ có thể lựa chọn cách nhẫn nhịn chịu
đựng. “Em thề trừ phi em chết, em quyết không rời bỏ anh.”

Hắn nở nụ cười chua chát: “Cô thà ở bên cạnh kẻ thù chịu nhục chứ

không muốn nó bị tổn thương?”

“Anh muốn em nói thế nào anh mới chịu tin em?”

“Cô để tôi giết nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.