NGỦ CÙNG SÓI - Trang 533

có thật, cô đưa tay là có thể chạm vào làn da trơn nhẵn của anh, hơi ngưởng
đầu là có thể hôn lên bờ môi mềm mại của anh.Tất cả sự kiên cường của cô
bỗng trong phút chốc bị đánh sụp hoàn toàn bởi anh.Ngay trong giây phút
đó cô chợt nhận ra một điều mà bấy lâu nay cô vẫn ngộ nhận: hai năm rồi
cô học được cách mạnh mẽ, học được cách thoải mái, học được cách từ bỏ,
học được cách khoan dung hóa ra chỉ vì không có anh ở bên cạnh mà
thôi.Nhưng khi cô còn chưa kịp thổ lộ nỗi nhớ nhung cay đắng, còn chưa
hưởng thụ đủ nụ hôn cuồng nhiệt của anh, nhiệt tình cũng chưa kịp giảm
xuống thì tất cả mọi thứ đã kết thúc. Khi anh hỏi cô:

-Thiên Thiên, lần này em định dùng cách gì để giết chết tôi.?

Thì cô nhận ra mình đã sai lầm không thể cứu vãn được nữa rồi, là khi

cô hướng mũi dao vào anh, là khi cô bất cẩn làm mất đi đứa con của hai
người, là khi cô ra đi cùng Cảnh và quay trở về cùng Mạnh Huân, khiến
anh không còn tin rằng cô thật sự rất yêu anh.. Tất cả hôm nay cô còn biết
trách ai được, chỉ đều là do cô tự chuốc lấy mà thôi. Cô chỉ còn cách nở
một nụ cười gượng gạo lấy lại tôn nghiêm cuối cùng của bàn thân mình để
nói với anh.

-Chúng ta ly hôn đi.

*****

Thiên Thiên cứ cho là mình lần này đã rất quyết tâm rồi nhưng sao khi

nghe người phụ nữ khác ngẩn người ra ngắm anh, xấu hổ ngượng ngùng
đến mơ màng cô có cảm giác đau xót trong lòng đến khó thở. Cô cố gắng
tìm cho mình một lý do, một lối thoát: cô nghĩ đến Mạnh Huân, một người
đàn ông quá tốt, mọi điểm hoàn mỹ ông trời đều ưu ái dành cho anh, vậy cớ
sao cô lại không thể yêu anh ta. Loay hoay một hồi cô mới nhận ra rằng cô
không yêu bởi vì anh ta không phải là Hàn Trạc Thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.