NGỦ CÙNG SÓI - Trang 84

Hắn quỳ bên giường mẹ, ấp đầu vào lòng mẹ đã lạnh ngắt. Trong ký ức

của hắn không còn chỗ cho sự ấm áp nữa...

“Mẹ, con xin lỗi! Con đã không chăm sóc mẹ tử tế, không nghe lời mẹ

trở thành một người tốt, không thực hiện mong ước của mẹ, làm một cảnh
sát...”

Bố dượng vỗ vỗ vai hắn, ngậm ngùi nói: “Bố đã nói hết với bà ấy rồi, bà

ấy cứ nhìn ra ngoài cửa mãi. Bà ấy nói... là bà ấy có lỗi với con, là bà ấy đã
hại con...

“Mẹ!” Hàn Trạc Thần mở tấm chăn trắng phủ trên người mẹ hắn ra,

nắm chặt lấy bàn tay đã không còn hơi ấm. “Mẹ đi rồi, con sống còn có ý
nghĩa gì nữa...”

Từ khi hắn đuổi May đi, cô không bao giờ quay lại nữa. Hàn Trạc Thần

vẫn sống như vậy, làm những việc hắn không muốn nhưng vẫn phải làm,
sống những ngày hắn không muốn nhưng vẫn phải sống. Thỉnh thoảng hắn
có nhớ đến May, cảm thấy cuộc đời này thật nực cười. Có lẽ cô sẽ không
biết rằng đời này kiếp này hắn không bao giờ quên ngày sinh nhật cô vì
sinh nhật cô cũng chính là ngày giỗ mẹ hắn...

Một tháng sau, hắn cùng đại ca, cô vợ mới cưới gắn bó như keo sơn

Yến Nhĩ và An Dĩ Phong đang buồn bực suốt cả tối ở trong phòng karaoke
yên tĩnh uống rượu, nói chuyện.

“Sao thế?” Hắn hỏi An Dĩ Phong.

An Dĩ Phong nhấc cốc rượu lên, uống cạn một hơi. “Em chưa bao giờ

gặp phải loại phụ nữ như vậy. Sáng sớm em đến gặp cô ấy để bày tỏ lòng
mình, em phải thề non hẹn biển cả buổi sáng, tình cảm chân thành đến nỗi
em còn thấy cảm động. Cô ấy không nói một lời thì thôi, vậy mà còn gọi
điện cho tổng bộ nói rằng: “Tôi gặp một bệnh nhân bị tâm thần phân liệt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.