NGŨ ĐẠI THẦN THÚ - Trang 34

Tôi thúc dục anh Tâm sau đó cả đoàn về lại nhà ông Lý.

Tối ngày hôm đó sau bữa cơm tôi nhắn tin cho trang hẹn em đi dạo, vì

ngại mọi người trêu trọc tôi ra cổng nhà đợi trước, 5 phút sau Trang bước
ra. Hôm nay em mặc một bộ quần áo rất trẻ trung, năng động khác hẳn với
ngày thường là một bộ blu thô cứng. Chúng tôi dão bước trên con đường
đất hiu hắt ánh đèn .

- Hôm nay trăng sáng anh nhỉ. Vậy mà dự báo thời tiết là có mưa đấy.

- Thì người ta chẳng bảo là dự báo còn gì...em khó cứ như mấy cụ 80 ấy.

Tôi trêu trọc em , cả hai cười vang trong màn đêm tỉnh lặng. Cả 2 đi

thêm một đoạn tối đánh bạo nắm lấy tay em. Lần đầu tiên trong đời được
cầm tay gấu, cảm giác phê không phải bàn. Trang không nói gì chỉ tỏ ra
thẹn thùng. Đi bộ khoảng hơn 10 phút chúng tôi dừng chân trước cây Đa cổ
thụ đầu bản.

- Quay lại thôi anh, ngoài kia tối lắm. Em sợ...

Trang nắm chặt tay tôi , cả hai xoay người định trở lại nhà ông Lý bỗng

cả hai giật thót mình, trang sợ hãi la toáng cả lên. Phía sau lưng chúng tôi
không biết từ lúc nào đã xuất hiện một đứa trẻ tầm 5 tuổi. Trong cái ánh
sáng heo hắt phát ra từ những bóng điện sợi đốt của mấy nhà dân gần đó,
tôi nheo mắt nhìn thì nhận ra. Thì ra là thằng bé con của cô gái nọ. Suy
nghĩ trong đầu tôi thoáng qua

- Quái lạ... đêm tối như này sao mẹ nó lại để nó ở đây một mình, bây giờ

bắt cóc các thứ nhan nhản, lại đêm tối như vậy không phải là nguy hiểm
lắm sao.

Tôi mang theo thắc mắc tiến lên hỏi đứa bé.

- Này sao tối muộn như thế này mà một mình nhóc lại ở đây. Mẹ đâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.