NGŨ ĐẠI THẦN THÚ - Trang 91

- Hôm nay chơi đến đây thôi. bọn mình phải về rồi. Vi có muốn đến nhà

bọn tớ chơi không.

Vi bất giác lên tiếng nhưng cô chợt nhận ra cô như đang không tồn tại

trong thế giới này mọi hành động hay lời nói của cô đều vô thanh, vô tức.
Vi nhận ra mình giống như đang xem một bộ phim quá khứ của mình vậy.
Bên tai cô vang lên tiếng nói của chính mình ngày còn bé.

- tớ sợ ông bà mắng. Hay là để hôm khác được không. ?

- Không được. Hôm nay trăng sáng dẫn lối. nếu Vi mà không đi thì từ

mai bọn tớ sẽ không đến chơi với Vi nữa

- tớ... thôi được rồi. vậy tớ đi cùng các cậu.

Vi kinh hãi khi nhìn thấy mấy đứa nhỏ kia lần lượt nối đuôi nhau đi

xuống sông, chính bãn thân mình cũng sãi bước theo chân bọn chúng cô
hốt hoảng kêu gào như muốn ngăn đứa bé tên Vi kia lại nhưng tất cả đều
trở nên vô vọng. cô thật sự không hiểu tại sao lúc đó cô lại không nhận ra
mình đang bước dần xuống sông, lẽ lào lúc đó cô bị ảo giác. bất chợt cô bé
xinh xắn kia nắm lấy tay bé Vi kéo lại.

- cậu đừng đi...bọn nó..

cô bé kia còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị đứa bé vừa rồi chạy tới đẩy

mạnh một cái , ngã ra đất . đứa bé nọ trừng đôi mắt trắng dã nhìn về phía cô
bé kia quát.

- Không phải việc của mày. Cút đi

Khi nhìn thấy đôi mắt của nó Vi như nhận ra lúc đó cô đã gặp phải thứ

gì. nội tâm càng thêm lo lắng. Ngay lúc nhìn thấy bản thân đang dần chìm
vào trong màn nước lạnh lẽo thì từ xa có một người nữa xuất hiện. Đó là
một người đàn ông trung niên. Chú từ xa đã nhìn thấy sự lạ nên nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.