NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2052

CHƯƠNG XXXVII

Cái mâm bạc

Chuyến đi thật êm đềm. Athos và người con di chuyển suốt nước Pháp

mỗi ngày khoảng mười lăm dặm, có khi hơn, tuỳ lúc nỗi buồn của Raoul
tăng lên.

Mười lăm ngày sau họ đến Toulon và hoàn toàn mất dấu D'Artagnan ở

Antibes. Hình như người chưởng quan ngự lâm muốn giữ kín hành tung
trong chuyến đi. Vì Athos nhận ra được tin riêng chắc chắn là người kỵ sĩ
từ Avignon đã thay ngựa bằng một chiếc xe bịt bùng. Raout thất vọng vì
không gặp được D'Artagnan; trong trái tim mềm yếu của chàng có nỗi hối
tiếc không được giã từ và được trái tim thép kia an ủi vài lời. Athos theo
kinh nghiệm biết rằng D'Artagnan trở nên khó tìm, khó hiểu một khi ông ta
bận một việc quan trọng, hoặc là cho riêng mình, hoặc là do phục vụ Nhà
vua.

Ông cũng sợ làm mất lòng bạn và làm hại bạn nếu cứ dò la bạn kỹ quá.

Tuy nhiên, khi Raoul bắt đầu việc sắp xếp đoàn quân và tập hợp xà lan,
xuồng đưa đi Toulon thì có một người đánh cá cho chàng biết rằng một
chiếc tàu của người ấy đang nằm ụ sửa chữa sau một chuyến đi chở một
nhà quý tộc có vẻ vội lắm.

Athos vặn hỏi chi tiết vì nghĩ rằng người ấy nói dối để khỏi bị điều động

và sẽ đi đánh cá kiếm được nhiều tiền trong lúc các bạn đồng nghiệp phải
theo đoàn quân. Người đánh cá cho ông biết rằng cách đây mười ngày, một
người đến thuê tàu ông ta vào lúc đêm tối để đi đến đảo Saint Honorat. Giá
cả định xong, nhưng nhà quý tộc lại muốn đưa cả cái thùng xe lên tàu, thật
là khó thực hiện. Người chủ tàu hầm hè muốn hủy hợp đồng; nhưng lãnh
được một số hèo quất thật mạnh và thật lâu. Người đánh cá lầu bầu đi kiện
phường hội Antibes để phân xử. Nhưng nhà quý tộc đã đưa ra một tấm giấy
không biết ghi gì mà phường hội cúi chào sát đất và mắng người đánh cá là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.