NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 640

CHƯƠNG LVIII

Vượt ngục

Như ông De Winter nghĩ, vết thương của Milady không nguy hiểm, cho

nên ngay từ lúc chỉ còn lại với người đàn bà mà Huân Tước đã cho gọi
người này vội cởi áo của nàng ra, nàng đã mở mắt.

Tuy nhiên, cần phải chơi trò đau yếu, mà cái trò này lại không khó đối

với một diễn viên tài ba như Milady. Vì vậy người đàn bà đáng thương này
hoàn toàn bị nữ tù nhân lừa bịp, mặc dầu nàng nài nỉ nói không cần nhưng
bà ta vẫn cưỡng lại, thức suốt đêm trông coi. Nhưng sự có mặt của người
đàn bà đó không ngăn nổi Milady suy nghĩ.

“Không còn chút nghi ngờ nào nữa, Felton đã bị thuyết phục, Felton đã

thuộc về nàng. Với trạng thái tâm lý như hiện nay thì ngay một thiên thần
có hiện ra để buộc tội Milady, chàng ta cũng sẽ coi là tay sai của quỷ sứ.”
Nghĩ vậy Milady mỉm cười, bởi từ nay Felton chính là nguồn hy vọng duy
nhất, phương tiện duy nhất để cứu nàng. Nhưng Huân Tước De Winter có
thể đã nghi ngờ chàng ta và giờ đây Felton có thể bị chính ông giám sát.

Vào khoảng bốn giờ sáng, thầy thuốc tới, nhưng từ lúc Milady tự đâm,

vết thương nay đã kín miệng, thầy thuốc chẳng thể xác định được nông sâu,
xiên xẹo ra sao, ông ta chỉ nhận ra sau khi bắt mạch là vết thương không có
gì trầm trọng.

Sáng ra, Milady vin cớ suốt đêm không ngủ, cần được nghỉ ngơi, đuổi

người đàn bà chăm nom cho mình đi. Nàng có một hy vọng, đó là Felton
tới, lúc ăn điểm tâm. Nhưng Felton lại không tới.

Những điều nàng lo sợ thành sự thật rồi chăng? Felton do bị Huân Tước

nghi ngờ sẽ thiếu vắng trong khoảnh khắc quyết định chăng? Nàng chỉ còn
có một ngày. Huân Tước thông báo ngày nàng xuống tàu là 24 mà lúc này
đã sáng ngày 22. Tuy nhiên nàng vẫn kiên nhẫn đợi cho tới bữa trưa. Cho
dù nàng không ăn sáng, bữa trưa vẫn được dọn tới đúng giờ thường lệ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.