NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 895

CHƯƠNG XVII

Phép xã giao của Athos

D'Artagnan đi nằm để được được một mình suy nghĩ đến tất cả những

điều mắt thấy tai nghe trong buổi chiều tối nay hơn là để ngủ.

Do bản chất tốt và ngay thoạt đầu đối với Athos đã có một cảm tình bản

năng nó dẫn đến một tính bằng hữu chân thành, D'Artagnan vui mừng được
gặp lại một con người nổi bật về trí dũng, chứ không phải là một gã say
rượu đần độn mà anh chờ đợi nom thấy say mềm nằm vật vạ trên một đống
phân; anh chấp nhận mà không quá phản kháng cái ưu thế bất biến của
Athos đối với mình, và thay cho lòng ganh ghét và thất vọng có thể làm
phiền muộn một bản chất kém khoan dung, rốt cuộc anh chỉ cảm thấy một
niềm vui chân thành và trung thực khiến anh mang những kỳ vọng thuận
lợi nhất cho cuộc thương lượng của mình. Tuy nhiên anh không thấy Athos
thành thực và minh bạch về mọi điểm. Cái cậu thiếu niên mà anh ta nói là
con nuôi và giống anh như đúc ấy là thế nào nhỉ? Việc trở lại cuộc sống của
xã hội thượng lưu và vẻ thanh đạm cường điệu mà anh nhận thấy ở bàn ăn
là thế nào?

Một điều bề ngoài có vẻ vô nghĩa là sự vắng mặt của Grimaud mà xưa

kia Athos không bao giờ xa rời, và tên hắn ta cũng không hề được nhắc đến
mặc dầu có những chuyện đã hé đề cập tới, tất cả những điều đó khiến
D'Artagnan băn khoăn. Như vậy là anh không còn được bạn mình tin cậy,
hoặc giả Athos đã bị vướng mắc vào một sợi dây vô hình nào đó, hoặc là đã
được báo trước về chuyến viếng thăm của anh. Anh không thể không nghĩ
đến Rochefort, đến điều mà ông ta nói với anh ở nhà thờ Đức Bà. Phải
chăng Rochefort đã đến nhà Athos trước anh?

D'Artagnan không có thì giờ để mắt vào những việc nghiên cứu lâu la.

Nên anh quyết là ngày hôm sau đi đến một sự lý giải. Cái tài sản ít ỏi được
Athos ngụy trang khéo léo báo hiệu lòng ham muốn xuất hiện và tiết lộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.