— Này, các ông, tôi có thể làm được chút việc gì cho các ông? - Hoàng
Thân nói.
— Thưa Đức Ông, làm chứng cho những gì chúng tôi đã làm và có thể
làm được.
— Yên tâm, điều ấy sẽ được thực hiện. Xin tạm biệt các ông; sau một
thời gian nữa chúng ta sẽ gặp lại nhau, tôi hy vọng như vậy, ở giáp Paris, và
có khi ở ngay thành phố Paris nữa, và lúc ấy các ông có thể phục thù.
Nói xong, Quận Công giơ tay chào, cho ngựa phi nước đại cùng với đoàn
tùy tùng biến vào trong bóng đêm, tiếng họ tan vào trong không trung.
Còn lại có D'Artagnan và Porthos trên đường cái lớn cùng với một người
tay dắt hai con ngựa.
— Ô! Ai thế này? - D'Artagnan kêu lên, - Grimaud đấy phải không?
— Grimaud!- Porthos nói.
Grimaud ra hiệu với hai người bạn là họ không lầm.
— Ngựa của ai thế? - D'Artagnan hỏi.
— Ai cho chúng tôi? - Porthos hỏi.
— Bá Tước De La Fère.
— Athos, Athos! - D'Artagnan lẩm bẩm, - anh nghĩ tới mọi điều, anh
thực sự là một nhà quý tộc.
— Hay quá? - Porthos nói, - tôi đã sợ là phải cuốc bộ.
Và anh nhảy lên yên. D'Artagnan đã lên yên rồi.
— Bây giờ bác đi đâu? - D'Artagnan hỏi. - Bác từ giã chủ bác à?
— Vâng, - Grimaud đáp, - tôi đi theo Tử Tước De Bragelonne đến đội
quân ở Flandre.
Rồi họ im lặng đi mấy bước trên con đường lớn về phía Paris; nhưng
bỗng nhiên họ nghe thấy những tiếng than vãn như vọng từ một cái hào.
— Cái gì thế? - D'Artagnan hỏi.
— Mouston đấy! - Porthos nói.
— Phải đấy, thưa ông, tôi đây, - một tiếng nói ai oán cất lên, trong khi
một cái bóng đứng lên trên bờ đường.
Porthos, chạy ngay tới viên quản gia của mình mà anh thật sự yêu mến.
Anh hỏi: