NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1034

— Cậu bị thương có nguy hiểm không hả Mouston thân mến của tôi?
— Mousqueton à? - Grimaud giương đôi mắt kinh ngạc mà thốt lên.
— Thưa ông, tôi không thấy là không nguy hiểm đâu, nhưng vết thương

rất là khó chịu.

— Thế cậu không lên ngựa được à?
— Trời ơi, ông bảo tôi cái gì vậy!
— Cậu đi bộ được không?
— Tôi sẽ cố, cho đến ngôi nhà đầu tiên.
— Làm thế nào bây giờ? D'Artagnan nói. - Mà chúng ta phải trở về Paris

ngay.

— Tôi xin đảm nhiệm Mousqueton - Grimaud nói.
— Cảm ơn Grimaud của tôi! - Porthos nói.
Grimaud đặt chân xuống đất và giơ tay ra đỡ người bạn cũ của mình, anh

đón bác mà nước mắt lưng tròng. Grimaud không thể hiểu đích xác rằng
những giọt nước mắt ấy là do vui mừng gặp lại bác hay là do vết thương
đau quá gây nên.

Còn D'Artagnan và Porthos lặng lẽ tiếp tục con đường trở về Paris.
Ba giờ sau có một người như kiểu phu trạm mình cuốn đầy bụi vượt qua

hỏi; đó là người do Quận Công sai mang đến cho Tể Tướng một bức thư
như Quận Công đã hứa, chứng nhận những điều mà Porthos và D'Artagnan
đã làm.

Mazarin trải qua một đêm thật tệ hại khi nhận được thư ấy, trong đó

Hoàng Thân đích thân báo rằng mình đã tự do và sẽ tiến hành một cuộc tử
chiến chống lại lão.

Tể Tướng đọc đi đọc lại mấy lần rồi gấp thư lại và bỏ vào túi. Ông nói:

Điều an ủi ta là dù D'Artagnan đã bắt hụt Hoàng Thân, ít ra khi đuổi theo
lão ta, hắn đã đè nát Broussel. Dứt khoát tên Gascogne là một người quý
giá và trong tất cả những cái vụng về của hắn, hắn cũng giúp ích cho ta.

Giáo Chủ ý muốn nói đến cái người mà D'Artagnan đã xô ngã ở góc

nghĩa trang Saint Jean, Paris, và đấy chẳng phải ai khác là ông tham nghị
Broussel.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.