NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1323

— Đồ khốn kiếp! - Aramis vừa kêu vừa nã một phát súng gần như sát

đầu nòng vào Mordaunt do hắn đi sát gần anh; nhưng chỉ có kíp nổ còn đạn
xịt.

Lúc ấy cả trung đoàn địch xông vào đoàn người đã chống cự. Hai người

Pháp bị vây quanh dồn ép, bao trùm. Sau khi biết chắc là De Winter chết,
Athos buông xác ông ta tuốt kiếm và bảo bạn.

— Nào, Aramis, vì danh dự của nước Pháp.
Và hai lính Anh ở sát gần hai nhà quí tộc ngã gục ngay xuống bị đánh tử

thương. Ngay lúc ấy một tiếng hò la khủng khiếp vang lên và ba chục lưỡi
kiếm lấp lánh trên đầu họ.

Bỗng nhiên một người lao ra từ giữa hàng ngũ quân Anh mà anh ta xô

đẩy và nhảy bổ vào Athos, ôm chặt lấy anh bằng đôi tay gân guốc của
mình, giằng lấy thanh kiếm của anh và nói vào tai anh:

— lm lặng! Đầu hàng đi! Đầu hàng tôi tức là không đầu hàng.
Một người khổng lồ cũng nắm lấy hai cổ tay Aramis và ôm chặt lấy anh

khiến anh cố vùng vẫy mà không thoát ra được.

— Đầu hàng đi! - Người ấy nói và nhìn anh chằm chặp.
Aramis ngẩng đầu lên và Athos quay lại.
D'Art…, - Athos vừa kêu lên thì bị chàng Gascogne bịt chặt lấy miệng.
— Tôi xin hàng? - Aramis vừa nói vừa đưa thanh gươm cho Porthos.
— Bắn! Bắn! - Mordaunt trở lại chỗ đôi bạn và hô.
— Tại sao lại bắn? - Viên đại tá nói, - Tất cả mọi người đều đầu hàng rồi.
— Con trai của Milady, - Athos bảo D'Artagnan.
— Tôi đã nhận ra nó.
— Tên mục sư đấy, - Porthos bảo Aramis.
— Tôi biết rồi.
Cùng lúc ấy, các hàng ngũ bắt đầu dãn mở ra. D'Artagnan cầm lấy cương

ngựa Athos, và Porthos cầm cương ngựa Aramis. Mỗi người cố đưa tù binh
của mình ra xa bãi chiến trường. Cuộc chuyển dịch ấy để lộ nơi De Winter
đã ngã xuống. Với bản năng thù hằn, Mordaunt đã tìm lại ông, từ trên lưng
ngựa cúi xuống nhìn ông với một nụ cười khả ố.

Athos vốn điềm tĩnh là thế, thò tay vào bao súng hãy còn súng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.