NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1417

— Các bạn ơi, xin các bạn làm nhẹ nhàng hơn một chút có được không?

Vua đang ngủ và cần được ngủ.

Người thợ dùng kẹp ngừng tay và quay nghiêng lại, nhưng do bác ta

đứng nên mặt bị khuất trong bóng tối dày đặc gần sàn và Parry trông không
rõ. Người đang quỳ cũng quay lại và do thấp hơn người kia, nên mặt được
ánh đèn chiếu sáng và Parry trông rõ. Người ấy chằm chằm nhìn Parry và
để một ngón tay lên miệng. Pary kinh ngạc lùi lại.

— Được thôi, được thôi, - Người thợ nói tiếng Anh rất cừ, - Bác hãy trở

về nói với Vua rằng, nếu đêm nay khó ngủ thì đêm mai sẽ ngủ ngon hơn.

Những lời nói ấy cứ theo nghĩa đen có một ý nghĩa thật ghê gớm, được

những người thợ làm ở phía bên cạnh và tầng dưới tiếp nhận bằng một trận
cười ầm ĩ.

Parry rút lui, ngờ rằng mình đang chiêm bao.
Charles sốt ruột đợi bác. Lúc bác trở về, tên lính canh cửa tò mò ngó đầu

vào xem Vua đang làm gì. Vua đang chống khuỷu tay lên giường. Parry
đóng cửa và đi đến bên Vua, mặt vui mừng rạng rỡ.

— Thưa Hoàng Thượng, - Bác khẽ nói, - Ngài có biết những người thợ

đang làm ồn ồn đó là ai không?

Charles lắc đầu buồn bã, nói:
— Không, làm sao tôi biết được điều đó? Tôi có quen những người ấy

không?

Parry cúi sát xuống giường chủ và nói nhỏ hơn nữa:
— Thưa Hoàng Thượng, đó là Bá Tước De La Fère và đồng đội của ông.
— Họ dựng đoạn đầu đài cho tôi à? - Vua ngạc nhiên hỏi.
— Vâng, họ vừa dựng đài vừa đục một lỗ thủng vào tường.
— Suỵt - Vua vừa nói vừa hoảng hốt nhìn quanh. - Ngươi trông thấy họ

à?

— Tôi đã nói với họ.
Vua chắp hai tay lại và ngước mắt lên trời. Sau một lời cầu nguyện thành

kính và ngắn ngủi ông nhảy ra khỏi giường và đi đến cửa sổ, vén rèm lên,
những lính canh vẫn ở đấy, phía xa ngoài bao lớn một bãi phẳng trải rộng
và bọn lính đi qua như những cái bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.