NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1890

— Xin lỗi, nhưng hình như bạn có nói với tôi hình như tôi đã nghe

rằng... bạn có một người hùn hạp.

D'Artagnan đỏ mặt kêu lên:
— À! Chán quá! Đúng vậy, có Planchet. Tôi quên mất anh chàng

Planchet! Vậy là đã thấy mất hết một trăm ngàn đồng của tôi rồi! Thật đáng
tiếc, một con số tròn, nghe rất êm tai. Đúng vậy Athos tôi không còn giàu
có gì nữa cả. Bạn có trí nhớ thật hay?

D'Artagnan lại càu nhàu:
— Anh chàng Planchet dễ thương này không mơ hoảng đâu. Một áp phe

thật ngon lành! Đồ mắc dịch? Nhưng dẫu sao, những gì tôi đã nói thì tôi
phải làm.

— Bạn sẽ cho anh ta bao nhiêu?
D'Artagnan nói:
— Ồ! Anh ta không phải là một con người xấu, rồi tôi cũng sẽ dàn xếp

với anh ta ổn thoả thôi; tôi đã phải chịu cực khổ, bạn thấy chứ, và chịu
những chi phí, tất cả những cái đó phải được tính vào.

Athos thản nhiên nói:
— Bạn thân mến, tôi biết rõ bạn, và tôi không sợ bạn sẽ làm cho anh

chàng Planchet tốt bụng phải thiệt thòi. Những quyền lợi của anh ta sẽ được
bảo đảm vững chắc trong tay của bạn hơn là trong tay của anh ta. Nhưng
bây giờ bạn không có gì phải làm ở đây nữa, chúng ta sẽ ra đi, nếu bạn
nghe theo lời tôi. Bạn sẽ đến cảm ơn Nhà vua, hỏi Nhà vua có lệnh gì cho
bạn không, và trong sáu tháng nữa, chúng ta sẽ có thể trông thấy các đỉnh
tháp Nhà thờ Đức Bà.

— Bạn thân mến, quả thật tôi đang nôn nóng được trở về nước, và bây

giờ tôi đến chào từ biệt Nhà vua.

Athos nói:
— Còn tôi, tôi sẽ đi chào vài người quen trong thành phố, và sau đó tôi

sẽ gặp lại bạn.

— Bạn vui lòng cho tôi mượn Grimaud một chút nhé?
— Rất sẵn lòng. Bạn tính nhờ anh ta làm việc gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.