Đúng lúc ông sắp đi ra, Giáo Chủ mỉm cười thân ái với ông và bảo Nhà
Vua:
— Một sự hài hòa tuyệt vời được duy trì giữa các chỉ huy và binh lính,
trong ngự lâm quân của Hoàng Thượng. Thật là thuận lợi cho công việc và
rất vinh dự cho tất cả.
Ông De Treville tự nhủ: “Lão ta sẽ chơi lại trò đểu ngay thôi. Chẳng bao
giờ biết được cái gì sẽ xảy ra với con người như thế. Nhưng thôi mau lên,
bởi Nhà Vua có thể đổi ý ngay đấy, và xét cho cùng tống giam lại một con
người vào ngục Bastille hay For l’Évêque khó hơn cứ giữ nguyên không
thả.”
Ông De Treville bước vào đồn For l’Évêque một cách đắc thắng giải
thoát người lính ngự lâm vẫn còn nguyên vẻ thờ ơ bình thản. Rồi, lần đầu
tiên gặp lại D’Artagnan, ông nói với chàng:
— Anh trốn cừ thật đấy? Đây là trả giá nhát gươm anh đâm Jussac đấy.
Vẫn còn một nhát với Bernajoux.
Rốt cuộc, ông De Treville có lý khi không tin Giáo Chủ và khi nghĩ mọi
chuyện còn chưa kết thúc, bởi vì đại úy ngự lâm quân vừa khép cửa đi ra,
Đức Ông đã nói với Nhà Vua:
— Bây giờ thì chỉ có hai người chúng ta, chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm
túc, nếu Hoàng Thượng vui lòng. Tâu Hoàng Thượng, ông De Buckingham
đã ở Paris được năm ngày nay và tận sáng nay mới đi.