NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1916

kín cửa lớn lại, và ngỏ lời với Planchet, bây giờ lại đang ngẩn ngơ như
người điên:

— Nào, bây giờ hai chúng ta vào việc đi.
Và ông trải xuống đất một tấm mềm lớn, dốc cái bao đầu tiên lên đó.

Planchet cũng làm như vậy với cái bao thứ nhì; rồi D'Artagnan, run run,
dùng dao chọc thủng cái bao thứ ba.

Khi Planchet nghe tiếng động đầy kích thích của vàng và bạc, khi ông ta

thấy những đồng tiền vàng lấp lánh tuôn ra khỏi bao như cá ra khỏi lưới,
như một cơn nước lớn cứ dâng lên mãi cho đến khi ngập tới bắp chân của
mình, anh bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng, quay cuồng như một người
bị sét đánh và cả thân hình nặng nề rơi đánh ầm lên các đồng tiền bạc.

Planchet bất tỉnh vì vui mừng đến nghẹt thở. D'Artagnan bèn đổ ly rượu

trắng lên mặt khiến anh ta tỉnh lại ngay.

Planchet đưa tay chùi hàm râu của mình, kêu lên.
— Ôi! Chúa ơi! Ôi! Chúa ơi!
D'Artagnan nói:
— Chán quá! Thưa ông bạn hùn vốn với tôi, ông được một trăm ngàn

đồng. Ông hãy vui lòng lấy phần của ông ra; còn tôi sẽ lấy phần của tôi.

— Ồ! Số tiền kếch sù, thưa ngài D'Artagnan, một số tiền kếch sù?
D'Artagnan nói:
— Cách đây nửa giờ, ta có ý hơi tiếc phải chia cho anh số tiền đó; nhưng

bây giờ, ta không còn tiếc nó nữa, vì anh là một chủ tiệm tạp hoá tốt bụng.
Planchet ạ. Chúng ta hãy thanh toán tiền bạc một cách sòng phẳng, bởi vì
người ta thường nói sòng phẳng với nhau thì sẽ trở thành người bạn tốt của
nhau.

— Ồ! Trước hết xin ngài hãy kể cho tôi nghe tất cả câu chuyện, chắc là

hấp dẫn hơn tiền bạc nhiều!

D'Artagnan vuốt vuốt hàm ria mép trả lời:
— Ta không từ chối đâu, và nếu có nhà viết sử nào đến nhờ ta cung cấp

cho ông ta những sự kiện, ông ta có thể nói rằng mình đã không đi lầm chỗ.
Vậy Planchet lắng nghe ta kể đây.

Planchet nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.