NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1919

không?

— Chẳng phải là lần đầu họ làm một việc như thế đâu!
— Được lắm, nhưng bọn cướp đó có dám tấn công quân đội không?
— Đó là thói quen của họ.
— Vậy thì hãy tập họp một trăm hai mươi người đó lại đi, ông cha xứ ạ.
— Được! Tập họp ở đâu?
— Trên đường đi Vincennes, đúng hai giờ chiều mai.
— Để giải thoát cho Lyodot và D'Eymeris?
— Phải, ông có sợ không?
— Không sợ cho tôi, nhưng cho ông.
— Những người của ông có biết rõ những gì họ làm không?
— Họ quá thông minh, nên đoán biết không mấy khó. Tuy nhiên một

tổng giám nổi loạn chống lại Nhà vua của mình, e sẽ gặp nhiều nguy hiểm.

— Điều đó có quan trọng gì đối với ông, nếu tôi trả tiền đủ? Với lại, nếu

tôi bị hạ thì ông cũng sẽ bị hạ với tôi.

— Vậy thì có lẽ ta nên thận trọng đừng rục rịch gì hết và cứ để yên cho

Nhà vua được chút thoả mãn nhỏ bé đó.

— Ông nên nghĩ đến điều này, rằng Lyodot và D'Eymeris bị hành hình là

mở màn cho sự sụp đổ của gia đình mình. Tôi nhắc lại điều này: Tôi bị bắt
là ông sẽ đi ở tù, và tôi bị ở tù là ông sẽ bị lưu đày.

— Ông tổng giám, tôi sẵn sàng theo lệnh của ông. Ông có lệnh nào cho

riêng tôi không?

— Tôi đã nói với ông rồi đó! Tôi muốn rằng ngày mai hai nhà tài chính

mà người ta muốn xử tội, trong khi có vô số tên tội phạm không bị xử phạt,
phải được giải thoát khỏi bàn tay những kẻ thù của tôi. Vậy ông hãy dùng
những biện pháp thích hợp. Có thể được không?

— Được! Hãy cho tôi biết kế hoạch của ông.
— Rất giản dị. Thường thường, toán quân có nhiệm vụ bảo vệ những

cuộc hành quyết gồm có mười hai cung thủ.

— Ngày mai toán quân này sẽ lên đến một trăm người.
— Tôi đã nghĩ đến điều này; tôi nói còn nhiều hơn nữa, sẽ có đến hai

trăm người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.