NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 218

CHƯƠNG XVIII

Người tình và người chồng

— Ôi thưa bà! - D’Artagnan vừa bước qua chiếc cửa mà thiếu phụ vừa

mở ra cho chàng, vừa nói - cho phép tôi được nói với bà, bà có một Đức
Ông chồng đáng buồn đấy?

— Vậy ra ông đã nghe hết câu chuyện của chúng tôi? - Bà Bonacieux lo

lắng nhìn D’Artagnan và vội hỏi.

— Không sót một câu.
— Nhưng làm thế nào lại thế được, trời ơi!
— Bằng một phương sách chỉ có tôi biết, và cũng nhờ nó mà tôi cũng đã

nghe được câu chuyện còn sôi nổi hơn giữa bà với bọn nha lại của Giáo
Chủ.

— Và ông hiểu thế nào về những điều chúng tôi nói?
— Hàng nghìn điều, trước hết chồng bà là một thằng đần, một kẻ điên

khùng, may thay, rồi thì bà bối rối, việc này khiến tôi lại rất vui vì nó cho
tôi cơ hội được phục vụ bà, và có trời mới biết liệu tôi có sẵn sàng lao vào
lửa vì bà không, cuối cùng là Hoàng Hậu cần một người can trường thông
minh và tận tụy làm một cuộc hành trình đến Londres vì Lệnh Bà. Tôi có ít
nhất hai trong số ba phẩm chất bà cần và tôi đây.

Bà Bonacieux không trả lời, nhưng trái tim rung động vì mừng vui, và

một hy vọng thầm kín long lanh trong mắt nàng. Nàng hỏi:

— Và ông lấy gì đảm bảo với tôi, nếu tôi bằng lòng ủy thác cho ông

nhiệm vụ đó?

— Tình yêu của tôi đối với bà. Thế nào, bà nói đi, ra lệnh đi: Phải làm

gì?

— Lạy Chúa! Lạy Chúa! - Thiếu phụ thầm thì - Tôi có nên thổ lộ với

ông một bí mật như thế không? Ông hãy còn như một đứa trẻ.

— Rõ rồi, tôi thấy bà cần có một ai đó bảo đảm cho tôi với bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.