NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 317

— Đọc đi! Đọc đi! D’Artagnan nói to - May ra nó thay đổi không khí

một chút.

— Không thay đổi gì đâu, bởi nó vẫn là tôn giáo - Aramis trả lời - Đó là

thần học viết thành thơ.

— Chết cha người ta! - D’Artagnan nói.
— Nó đây - Aramis nói với vẻ hơi khiêm tốn không ngoại trừ đượm màu

đạo đức giả.

Anh khóc thương quá khứ đầy mê hoặc
Và gánh chịu những người bất hạnh kia
Mọi nỗi đau rồi cũng sẽ xa lìa
Khi dâng hiến lệ mình riêng cho Thượng Đế
Ôi anh đang khóc thương như thế.
D’Artagnan và ông mục sư tỏ vẻ khoái lỗ tai lắm. Còn giáo sĩ Dòng Tên

vẫn khăng khăng giữ ý kiến của mình.

— Ông hãy cẩn thận với các sở thích phàm tục trong văn phong thần

học. Thật quả, thánh Augustin đã nói thế nào nhỉ? Severus sit clericorum
sermo.

— Vâng, phải để lời thuyết giáo được rõ ràng. - Ông mục sư nói.
Thấy người phụ tá của mình lạc đề, giáo sĩ Dòng Tên vội ngắt lời:
— Những luận đề của ông sẽ làm đẹp lòng các quý bà, có thế thôi. Nó sẽ

có được thành tích như một bài biện hộ của thầy cãi Patru.

[74]

— Cầu trời, phù hộ! - Aramis tràn trề vui sướng reo lên.
— Ông thấy đấy nhé! - Tu sĩ Dòng Tên nói to - Trần tục hãy còn cất cao

tiếng nói trong ông. Altissima voce (tiếng Latinh: cao giọng) ông theo thế
tục, ông bạn trẻ ạ, và tôi sợ rằng ơn cứu rỗi không có chút hiệu quả nào.

— Xin đức cha tôn kính yên tâm, tôi xin đảm bảo về tôi.
— Một giọng tự phụ phàm tục!
— Thưa cha, tôi hiểu mình chứ, quyết định của tôi là bất di bất dịch.
— Vậy ông vẫn bướng bỉnh theo đuổi luận đề đó?
— Tôi tự cảm thấy mình được kêu gọi xử lý luận đề đó chứ không bất kỳ

luận đề nào khác, vậy tôi sẽ tiếp tục, và ngày mai, tôi hy vọng cha sẽ thỏa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.