NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 345

— Khủng khiếp quá! - D’Artagnan kêu lên - Anh nói gì với tôi thế?
— Sự thật. Bạn thân mến, thiên thần là quỷ dữ. Cô thiếu nữ tội nghiệp đó

đã ăn cắp.

— Và Bá Tước tính sao?
— Bá Tước là một đại lãnh chúa, chàng có quyền xét xử các vụ án cấp

thấp và cấp cao. Chàng xé nốt quần áo của nữ Bá Tước, trói quật tay ra sau
lưng và treo cổ nàng trên cây.

— Trời ơi, Athos! Một vụ sát nhân! - D’Artagnan la lên.
— Đúng, một vụ giết người, không hơn không kém - Athos tái người đi

như một cái xác không hồn - Nhưng hình như thiếu rượu cho tôi rồi đấy.

Và Athos túm lấy cổ chai rượu cuối cùng còn lại, đưa vào tận miệng và

tu thẳng một hơi cạn chai rượu, như bình thường cạn một cốc rượu. Rồi
chàng gục đầu lên hai bàn tay, D’Artagnan ngồi trước mặt chàng rùng mình
kinh hoảng.

— Chuyện đó đã chữa khỏi bệnh đàn bà đẹp, thơ mộng và đa tình cho tôi

- Athos vừa nói vừa đứng lên không nghĩ tới việc tiếp tục câu chuyện có
tính chất ngụ ngôn về ông Bá Tước - Cầu chúa cho cậu cũng được khỏi
bệnh như vậy. Thôi ta uống đi!

— Thế là nàng đã chết? - D’Artagnan ấp úng.
— Chó chết! - Athos nói - Nhưng nâng cốc lên chứ. Đùi lợn đâu, quân

đê tiện - Athos hét lên - chúng ta không thể uống thể uống được nữa!

— Thế còn anh nàng? - D’Artagnan rụt rè hỏi thêm.
— Anh nàng ư? - Athos lặp lại.
— Ừ, ông linh mục ấy?
— À, tôi đã cho dò tìm để đem treo cổ cả hắn, nhưng hắn đã phòng xa,

bỏ chức mục sư từ đêm trước.

— Ít nhất cũng phải biết tên khốn khiếp ấy là ai chứ?
— Chắc chắn đó là người tình đầu tiên và kẻ đồng lõa của người đẹp,

một người danh giá đã đóng giả mục sư để cưới người tình của mình và
đảm bảo thân phận của nàng. Rồi cũng sẽ bị xé xác ra thôi, tôi cho là như
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.