NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 509

sĩ khuất hẳn ở khúc ngoặt mới phi nước đại về quán trọ, người ta mở cửa
ngay vì chủ quán đã nhận ra chàng, Athos nói:

— Vị sĩ quan của tôi quên không dặn bà ở tầng một, một việc quan

trọng. Ông ấy sai tôi đến để dặn lại.

— Ông cứ lên - chủ quán nói - Bà ấy vẫn còn ở trong phòng đấy!
Athos liền nhẹ nhàng bước lên cầu thang lên đến bậc nghỉ, qua cánh cửa

hé mở, chàng thấy Milady đang buộc lại dải mũ. Chàng bước vào phòng và
đóng cửa lại. Nghe tiếng cài chốt cửa, Milady quay lại, Athos đứng trước
cửa, mình trùm kín áo khoác, mũ sụp xuống mắt.

Thấy bộ mặt câm lặng và trơ tơ như pho tượng, Milady hoảng sợ và kêu

to:

— Ông là ai? Cần gì tôi?
“Đúng mụ rồi!” Athos lẩm bẩm.
Và buông rơi chiếc áo choàng, kéo mũ lên, tiến lại phía Milady, chàng

hỏi:

— Bà nhận ra tôi chứ?
Milady tiến lên một bước rồi lùi lại như thấy một con rắn.
— Thế nào - Athos nói - Tôi thấy bà đã nhận ra tôi.
— Bá Tước De La Fère ! - Milady lẩm bẩm, tái nhợt đi và lùi lại đến sát

tường.

— Đúng, Milady ạ - Athos trả lời - Bá Tước De La Fère bằng xương

bằng thịt từ thế giới bên kia hiện ra sờ sờ để có được niềm vui nhìn thấy bà
đây. Nào ta ngồi xuống rồi nói chuyện như kiểu Giáo Chủ nói ấy.

Milady bị khống chế bởi một nỗi kinh hoàng khó tả, không nói nổi một

lời.

— Bà là một con quỷ được phái xuống trần gian! - Athos nói - Thế lực

của bà rất mạnh, ta biết lắm. Nhưng bà cũng biết với sự giúp đỡ của Chúa,
con người thường thắng được lũ yêu quái ghê gớm nhất. Bà đã từng hiện ra
trên đường đời ta, ta vẫn tưởng đã đè bẹp bà, nhưng hoặc ta đã nhầm, hoặc
địa ngục đã cho bà hồi sinh.

Nghe những lời nói ấy, những kỷ niệm rùng rợn như trỗi dậy, Milady cúi

đầu cất một tiếng rên khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.