NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 524

D’Artagnan của chúng ta thế mà anh chàng chẳng biết đã làm điều gì hắc
ám với nàng khiến nàng cố tìm cách trả thù, cách đây một tháng định cho
bắn chết anh chàng, và tám ngày gần đây định đầu độc chàng ta, còn hôm
qua thì hỏi xin Giáo Chủ cái thủ cấp của chàng.

— Thế nào? Hỏi xin Giáo Chủ cái thủ cấp của tôi? D’Artagnan hỏi, tái

xanh vì sợ hãi.

Porthos nói:
— Việc đó, đúng như Kinh Phúc Âm rồi. Tôi nghe thấy tận tai điều đó
— Tôi cũng vậy! - Aramis nói.
— Thế thì - D’Artagnan buông thõng hai cánh tay chán nản nói - đánh

nhau thêm làm gì cho phí công, thà tôi cứ tự bắn vỡ óc mình còn hơn và thế
là chấm hết tất cả.

Athos nói:
— Thế thì đấy là điều xuẩn ngốc cuối cùng cần phải làm vì đó là cách

duy nhất vô phương cứu chữa.

— Nhưng với loại kẻ thù như thế tôi không phải bao giờ cũng thoát khỏi

đâu. Trước tiên, kẻ xa lạ ở Meung, tiếp đến là De Wardes, kẻ tôi đã đâm
cho ba nhát gươm, rồi Milady mà tôi nắm được bí mật của mụ, cuối cùng là
Giáo Chủ mà tôi đã làm cho việc trả thù của ông ta thất bại.

— Này cậu! - Athos nói - Tất cả như thế mới là bốn và chúng ta có bốn,

một chọi một. Mẹ kiếp! Nếu chúng ta tin vào những gì mà Grimaud đang ra
hiệu cho chúng ta, thì chúng ta sắp sửa có chuyện với một số đông kẻ khác
đây. Có chuyện gì vậy Grimaud? - Athos nói - Căn cứ vào tình hình nghiêm
trọng, ta cho phép anh nói, anh bạn ạ, nhưng xin anh vắn tắt thôi. Anh nhìn
thấy gì?

— Một toán.
— Độ bao nhiêu?
— Hai chục người.
— Loại người nào?
— Mười sáu công binh, bốn lính.
— Cách khoảng bao nhiêu bước?
— Năm trăm bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.