NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 525

— Tốt, chúng ta còn đủ thì giờ để chén nốt con ngỗng này và uống một

cốc vang chúc sức khỏe cậu, D’Artagnan!

— Chúc sức khỏe cậu! - Porthos và Aramis cùng nói theo.
— Vậy thì, chúc sức khỏe tôi? Cho dù tôi không tin lời chúc của các anh

giúp tôi được gì nhiều.

— Ô hay! - Athos nói - Thượng Đế vô biên, như các tín đồ của Mahomet

thường nói, và tương lai nằm trong tay Người.

Rồi uống nốt cốc vang, đặt cốc bên cạnh, Athos uể oải đứng lên, vơ lấy

khẩu súng đầu tiên và lại gần một lỗ châu mai.

Porthos, Aramis, và D’Artagnan đều làm theo như thế. Còn Grimaud thì

nhận lệnh đứng phía sau để nạp lại thuốc súng.

Một lát sau, họ thấy toán người đó xuất hiện, bọn chúng đi theo một

đường hào ống ăn thông giữa thành phố vào pháo thành.

— Mẹ kiếp! - Athos nói - Thật không bõ công chúng ta thanh toán hai

chục tên vô lại trang bị bằng cuốc bàn, cuốc chim, xẻng.

Grimaud chỉ việc vẫy tay ra hiệu cho chúng đi đi, tôi tin chắc chúng sẽ

để ta yên.

— Tôi thì lại ngờ chuyện đó đấy - D’Artagnan nói - bởi chúng tiến rất

kiên quyết. Vả lại, cùng với bọn lính thợ còn có bốn lính chiến đấu và một
toán trưởng, đều trang bị súng hỏa mai.

— Chính vì chúng không trông thấy bọn ta đấy - Athos nói.
Aramis nói:
— Thú thật, tôi cảm thấy tởm lợm khi phải bắn vào lũ thị dân đáng

thương này.

— Một thày tu tồi mới đi thương bọn tà đạo.
— Thật ra, - Athos nói - Aramis nói đúng đấy, tôi sẽ báo trước cho họ.
— Anh định làm trò quỷ gì vậy? - D’Artagnan nói - Anh định làm bia à,

anh Athos thân mến!

Nhưng Athos không chút để ý đến ý kiến ấy, trèo lên lỗ hổng, một tay

cầm súng, tay kia cầm mũ, và nói với bọn lính và bọn lính thợ đang kinh
ngạc trước sự xuất hiện của chàng, và dừng lại cách pháo thành khoảng
năm mươi bước lại còn chào chúng rất lịch thiệp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.