Vẫn đáng yêu với tính huênh hoang chất phác nhưng bộc tuệch và chân
thành của mình, chàng hộ pháp Porthos là một nét tương phản đặc sắc bổ
sung cho hình tượng các chàng ngự lâm quân.
Mordount, đứa con trai sống sót của Milady, bước vào truyện với chí báo
thù cho mẹ quyết liệt và dai dẳng như chính Milady hiện thân, là một bóng
ma, một định mệnh luôn luôn đeo đẳng, ám ảnh, hãm hại các chàng ngự
lâm quân và trở thành một đối tượng ghê gớm gây nên biết bao tai họa, biết
bao tình huống gay go khốc liệt cho những địch thủ của mình, mang đầy
kịch tính xuyên suốt cả cuốn truyện.
Những sự biến cách mạng ở Pháp và Anh thời bấy giờ thường sơ lược và
khô khan trên các trang sử ký đã sống dậy dưới ngòi bút tài tình của
Alexandre Dumas, với những quang cảnh, những con người, những tình tiết
sinh động, linh hoạt, sôi nổi của những cuộc nổi dậy, những cuộc chinh
chiến, những cuộc đấu tranh phức tạp, một mặt phơi bày tính chất phản
động, xảo quyệt và ngoan cố của giai cấp thống tri, mặt khác làm nổi bật
khí thế dũng mãnh, hào hùng, hình ảnh cao đẹp của quần chúng cách mạng,
nó như những cơn bão táp đầu tiên trong lịch sử làm rung chuyển nền móng
của các ngai vàng và của mọi chế độ bóc lột. Rất thú vị là giống như trong
nhiều tác phẩm của Victo Hugo, những cơn bão táp ấy làm thức dậy và lôi
cuốn theo cả vào làn sóng cách mạng những tầng lớp “cặn bã” của xã hội,
“những thằng nhóc Paris” đáng yêu và những đội quân hành khất bí hiểm
và kỳ lạ.
Đọc Hai Mươi Năm Sau chúng ta càng yêu mến các chàng ngự lâm và
bùi ngùi cho số phận của họ, số phận của những con người. Cuộc đời của
họ rồi sẽ ra sao? Họ vẫn gắn bó với lịch sử, sẽ sống với lịch sử, và cuốn hút
chúng ta trong tập truyện cuối cùng: Cái Chết Của Ba Người Lính Ngự
Lâm.