NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 758

— Ồ! Mẹ kiếp! - Mazarin thốt lên và chợt nhăn nhó, cái nhăn nhó

thường bật ra khi người ta đụng với ông đến vấn đề tiền bạc theo cái nghĩa
mà Gitaud vừa nói. - Người ta sẽ trả tiền… nếu như, không có cách nào
khác.

— Có thật đúng là Đức Ông yêu cầu tôi chỉ cho một người đã từng dây

vào những chuyện mưu mô trong thời kỳ ấy không?

— Per Bacco! - Mazarin bắt đầu sốt ruột kêu lên. - Dễ đến một tiếng

đồng hồ rồi, tôi có hỏi ông điều gì khác đâu, rõ cứng đầu, cứng cổ.

— Có một người mà tôi có thể đảm bảo với ngài về phương diện đó tất

nhiên nếu ông ta muốn nói.

— Đó là việc của tôi.
— A, thưa Đức Ông, không phải bao giờ cũng dễ dàng bắt những người

không muốn nói phải nói.

— Chà! Cứ kiên nhẫn là sẽ đạt. Này, thế cái người ấy là…
— Bá Tước De Rochefort…
— Bá Tước De Rochefort?
— Rủi thay ông ta đã biến mất từ bốn năm năm rồi và tôi không biết ông

ta bây giờ ra sao.

— Tôi thì tôi biết đấy, Gitaud ạ, - Mazarin nói.
— Thế ban nãy sao Các Hạ còn than vãn và kêu không biết gì hết?
— Và, - Mazarin nói tiếp, - Ông tưởng rằng ông Rochefort…
— Đó là kẻ một lòng một dạ theo ngài Giáo Chủ đấy, nhưng tôi xin báo

trước Đức Ông là ngài sẽ phải trả giá đắt về điều đó, ngài Giáo Chủ xưa rất
hào phóng với các bộ hạ của mình.

— Phải rồi, phải rồi, Gitaud ạ, - Mazazin nói. - đấy là một con người vĩ

đại, nhưng ông ta có cái thiếu sót đó. Cảm ơn Gitaud, tôi sẽ lợi dụng lời
khuyên bảo của ông ngay tối nay.

Do lúc ấy hai người đối thoại đi tới sân Hoàng Cung, Giáo Chủ giơ tay

ra hiệu chào Gitau và chợt thấy một viên sĩ quan đang đi đi lại lại, ông tiến
đến gần người ấy.

Đó là D'Artagnan đợi Giáo Chủ trở lại như Giáo Chủ đã ra lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.