NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 113

"Ngươi ——" rốt cuộc Phượng Khả Nhi cũng ý thức được chuyện gì xảy

ra, vô cùng tức giận kêu lên: "Lại dám động thủ với ta, ngươi không muốn
sống nữa sao? ! Nếu làm thương tổn đến mặt của ta, ta nhất định sẽ khiến
ngươi chết thật khó coi —— ngươi nhanh đi nói cho phụ thân, tiểu tiện
nhân này muốn làm phản rồi!"

Câu sau đương nhiên là nói với nha hoàn đang sợ ngây người khi thấy

một màn này. Nha hoàn đáp một tiếng, nơm nớp lo sợ nhìn Phượng Vũ một
cái. Không ngờ mới chỉ như vậy, nàng đã bị sát khí lạnh lẽo trong mắt
Phượng Vũ trấn áp, hai chân hoàn toàn xụi lơ, không thể bước tiếp được.

Phượng Vũ không chút nào để ý nha hoàn bị trấn áp, chỉ cúi đầu nhìn về

phía Phượng Khả Nhi, ánh mắt sắc bén như đao: "Xem ra, ngươi rất để ý
tới dung mạo của bản thân."

Trong lúc vô tình, Phượng Khả Nhi cũng bị khí thế của nàng trấn áp.

Trước ánh mắt nhìn chăm chăm ngày càng lạnh lẽo của Phượng Vũ, giọng
nói bất giác bắt đầu phát run, hoàn toàn không có nửa phần ngang ngược
càn rỡ mới vừa rồi: "Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ làm cái gì?"

"Không có gì, bây giờ còn chưa đến lúc." Phượng Vũ lạnh nhạt nói. Sau

khi nhìn thấy phong thư, nàng chợt nảy ra một ý nghĩ: nàng muốn cho một
nhà Phượng Thế ở trước ngàn vạn người mất hết mặt mũi, hoàn toàn suy
bại. Vì mục đích này, hiện tại nàng sẽ không động chạm đến Phượng Khả
Nhi, nhưng là, sẽ đưa trước cho nàng một quà tặng nho nhỏ.

Một làn gió nhẹ mang theo mùi hương nhàn nhạt bay qua, mùi thơm đặc

biệt thấm vào ruột gan, Phượng Khả Nhi không nhịn được hít một hơi sâu.
Chợt, hai mắt liền trợn to.

Chỉ thấy bên trong phong thư chưa được đóng kín, giấy viết thư nhạt

màu lặng lẽ rơi ra. Nhìn chất liệu giấy quen thuộc như vậy, chữ viết trên đó
cũng quen mắt như thế, Phượng Khả Nhi nhắm mắt lại cũng có thể đọc làu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.