NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 164

Nghe được hiệu trưởng nói ra yêu cầu này, Phượng Vũ vừa nghĩ cũng

không phải là việc khó gì, vừa muốn đồng ý, lại thấy Nhạc Tập mỉm cười
"hòa ái dễ gần", tặng thêm một câu: "Sau nhập học một tháng, ngươi phải
thông qua khảo hạch Linh Sĩ cấp sáu. Nếu không, mười ngày nghỉ này xem
như trốn học."

"Sáu, cấp sáu?" Phượng Vũ còn chưa nói chuyện, Lâm Tần Kiệt đã la

lên: "Ta nhớ người thông qua được khảo hạch cấp sáu, cho đến bây giờ nhỏ
nhất cũng là mười ba tuổi!"

Ý nói, đối với Phượng Vũ mới mười tuổi nói ra yêu cầu biến thái này,

hiệu trưởng ngài có điểm hơi quá mức rồi? Thật sự coi Phượng Vũ là cái
yêu nghiệt.

Nhạc Tập nghiêm túc gật đầu: "Ta cũng nhớ, hai năm trước người mới

mười ba tuổi đột phá Linh Sĩ cấp sáu, tạo nên một truyền kỳ mới là Luật
Cung Thương ở Bắc Minh đại lục. Khó có được Phượng Vũ đồng học có
thiên phú như vậy, không khiêu chiến phá vỡ một cái truyền kỳ, chẳng phải
là thật đáng tiếc sao. —— Đúng rồi, Tề chủ nhiệm, trường học đối với đệ
tử trốn họcxử trí thế nào?"

Nghe thấy câu hỏi của hiệu trưởng, Tề Uy vốn đang há hốc mồm lập tức

phản xạ có điều kiện mà nói: "Vô cớ trốn học một ngày, cảnh cáo một lần.
Trốn học quá ba ngày, ghi chép lại. Người trốn học vượt quá sáu ngày sẽ bị
đuổi, hoặc là hoàn thành một nhiệm vụ nghĩa hiệp có độ khó cao của học
viện, lấy công đền tội."

Nhạc Tập không ngừng gật đầu, đợi Tề Uy nói xong, cười híp mắt nhìn

Phượng Vũ: "Có nghe hay không, Phượng Vũ đồng học, ngươi cần phải cố
gắng đó."

". . . . . ." Không biết có phải ảo giác không, Phượng Vũ cảm nhận được

có một cái đuôi hồ ly đầy lông ở sau lưng hiệu trưởng đang ngoe ngẩy ngoe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.