NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 187

mạng. Không ngờ ngươi vẫn còn muốn lừa gạt tiểu cô nương này, vậy thì
không thể tha cho ngươi được".

Nàng lớn hơn Phượng Vũ chừng ba, bốn tuổi, độ tuổi tươi đẹp như hoa,

lời nói thẳng thắn hợp với dung mạo xinh đẹp của nàng, hấp dẫn sự chú ý
của mọi người.

Trách mắng lão ăn xin xong, thiếu nữ lại quay sang Phượng Vũ, đổi

thành giọng điệu đại tỷ tỷ tình nghĩa sâu nặng: "Tiểu muội muội, đi ra
ngoài, tuyệt đối không được để lộ tiền tài, cũng tuyệt đối không thể dễ tin
những lời tên lường gạt này nói! Đây rõ ràng chỉ là cái hũ bình thường,
ngươi bỏ ra số tiền lớn mua về, nhất định sẽ bị trưởng bối trách mắng."

Rất rõ ràng, nàng đã coi Phượng Vũ như một thiên kim tiểu thư không

rành việc đời.

Mặc dù thiếu nữ này có chút tự quyết, nhưng biết nàng có ý tốt, Phượng

Vũ cũng không thấy ác cảm: "Đa tạ nhắc nhở, chỉ là ta thực sự cần cái hũ
này, nguyện ý bỏ 400 tinh thể để mua."

Dù tất cả mọi người chỉ trích lão ăn xin là tên lường gạt, nhưng nàng tin

tưởng vào cảm nhận linh lực của mình.

"Ha, tốt bụng khuyên ngươi cũng không nghe, thật là một đại tiểu thư

không biết lòng người khó đoán." Có lòng tốt bị xem như lòng lang dạ thú,
thiếu nữ bĩu môi, lùi sang một bên: "Muốn mua thì mua, đến lúc hối hận
xem ngươi có thể tìm ai khóc."

—— tính cách cô nương này yêu ghét rất rõ ràng.

Phượng Vũ vốn trầm ổn kín đáo lại bất giác mỉm cười, nhưng cũng

không giải thích vì sao nàng nhất định phải mua cái hũ tầm thường này.
Nhận lấy đồ, trả tiền cho lão ăn xin xong nàng liền xoay người rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.