NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 189

"Nói mượn thật tổn thương người. Không phải ngươi bỏ ra số tiền lớn

mua thứ rách nát của tên điên kia sao? Ngươi xem cây đao của ta đây đáng
bao nhiêu tiền?"

"Ha ha, đừng hiểu lầm, chúng ta không bán đao cho ngươi. Mà nếu

ngươi không đưa tiền, sẽ ở trên người ngươi đâm vài lỗ."

Phượng Vũ lạnh nhạt nhìn đám người nhãi nhép này, không lên tiếng.

Bọn côn đồ thấy nàng không nói một lời tưởng nàng bị bọn họ hù sợ, lời

nói càng thêm càn rỡ. Ở trong mắt bọn hắn, tiểu cô nương này mảnh mai
đến nỗi gió có thể thổi bay, thật giống một con dê đang chờ bị làm thịt.

Đến khi tên côn đồ cầm đầu cười quái dị lại gần, Phượng Vũ vốn bất

động bỗng bùng nổ, tung ra một cước, mạnh mẽ đá trúng cằm đối phương.
Thân hình to lớn lập tức bay xa đến mấy thước, lưng đập mạnh vào bức
tường, lại từ từ trượt xuống đất, không rên một tiếng đã hôn mê bất tỉnh.

Không chờ những người khác kịp phản ứng, quyền cước của Phượng Vũ

đồng loạt được sử dụng, giải quyết dứt khoát mấy tên côn đồ còn lại.

Mọi việc xảy ra chỉ trong vài giấy ngắn ngủi, sau khi tên côn đồ cuối

cùng ngã xuống đất, Phượng Vũ phủi phủi người vốn không dính chút bụi
nào, như không có chuyện gì đi ra khỏi con hẻm.

Ngày đó, trên trấn liền truyền ra một tin tức tốt, bang côn đồ nhiều năm

hoành hành hôm nay tất cả đều bị trọng thương, sau hơn một năm không bò
dậy nổi. Mọi người vừa vui mừng với kết quả của lũ côn đồ, vừa kinh ngạc
không biết người nào ra tay, nhưng trước sau vẫn không tìm ra đáp án. Cuối
cùng, chuyện này trở thành bí ẩn nổi tiếng nhất Lam Phong trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.