NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 191

có. Nhưng, dù nhìn thế nào, cũng chỉ là một cái hũ sành nhỏ bình thường
mà thôi. Không thấy có hoa văn huyền ảo, cũng không có cơ quan bí mật.

Phượng Vũ đang nghi ngờ thì chợt thấy lạnh lạnh ở lòng bàn chân, cúi

đầu nhìn, là nước bị tràn khỏi chậu chảy đầy mặt đất.

Phản ứng đầu tiên của nàng là dùng lực thật mạnh làm cho bọt nước

văng khắp nơi, nhưng lại cảm thấy không đúng: nàng chỉ dùng nửa chậu
nước, vừa rồi lúc cọ rửa không hề có nước tràn ra, vì sao khi dừng lại, thì
nước đã tràn khắp nơi? Hơn nữa còn chảy mãi không ngừng.

Nhìn nước vẫn không ngừng chảy ra, ánh mắt Phượng Vũ chú ý tới nửa

thân của cái hũ đang được ngâm trong nước, bất giác giật mình: chẳng lẽ,
chính nó đã tạo ra việc này? Chi bằng thí nghiệm, để xác minh lại suy đoán
của nàng.

Phượng Vũ đổ nước đến một nửa hũ, sau đó đặt nó lên bàn, hai mắt

không chớp nhìn chằm chằm cái hũ, cẩn thận quan sát xem có biến hóa gì
không.

Mới đầu, cái hũ không có động tĩnh gì. Ba bốn phút sau, dường như mực

nước đã dâng lên cao hơn một chút. Chưa tới mười mấy phút đồng hồ, mực
nước từ từ dâng lên tới miệng bình, chỉ một chút nữa sẽ tràn ra ngoài.

"Quả nhiên là vậy!" Phượng Vũ vui mừng vỗ bàn, suýt nữa làm rơi cái

hũ, vội vàng đưa tay ra đỡ.

Luci chứng kiến một màn này, suy nghĩ chợt lóe, nhớ đến một món đồ:

"Nghe nói Ngự Linh Sư đứng đầu Tát Lan Tạp từng lưu lại một món đồ sản
sinh linh khí, phong ấn linh lực trong thiên địa và ngũ hành, ẩn trong một
vật phẩm tạo thành một không gian nhỏ, linh lực không ngừng sản sinh lưu
chuyển. Nếu đặt vào một đồ vật không có ý thức, sẽ hóa thành hai ——
chẳng lẽ, cái hũ này chính là đồ vật mà năm đó hắn lưu lại?!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.