NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 202

Khi tiểu cô nương kia dừng lại ở trước mặt lão bản thì miệng hắn đã mở

to đến mức có thể nhét một cái đùi gà lớn.

Lấy lại bình tĩnh, hắn khó khăn mở lời: "Tiểu cô nương, ngươi là. . . . . ."

"Ta muốn thuê một phòng trọ, cho một người."

Nữ hài tuy nhỏ tuổi, nhưng quanh thân lại tồn tại một loại uy áp vô hình.

Dưới cái nhìn lạnh nhạt của nàng, lão bản đã từ trong kinh ngạc mà tỉnh táo
lại một chút, nhưng vẫn thấy kỳ quái: "Trưởng bối trong nhà không có ai đi
với ngươi sao?"

"Ta là Linh Sĩ."

Những lời này có hiệu quả rất lớn, lão bản cũng không hỏi thêm gì nữa,

mọi nghi vấn đã có được đáp án hoàn hảo nhất: thì ra là Linh Sĩ, vậy thì
việc bọn họ có những hành vi khác với người bình thường cũng không có
gì lạ.

Chỉ là, khi hắn dẫn tiểu cô nương kia lên gian phòng trên lầu thì vẫn xẹt

qua một chút nghi ngờ: chỉ nghe nói Linh Sĩ chế ngự ma thú, cưỡi đi vạn
dặm, chưa từng nghe nói Linh Sĩ có thể tự mình chạy nhanh như vậy. Mà
thôi, đây có lẽ là một loại bí pháp tu luyện của bọn họ?

Đợi lão bản lui ra khỏi phòng, Luci liền từ trong hổ phách bay vọt ra:

"Cảm giác thế nào?"

Từ ngày khởi hành, đây là ngày Phượng Vũ chạy với thời gian dài nhất,

mấy ngày trước cứ chạy được nửa ngày thì nàng nghỉ ngơi khoảng nửa giờ.
Không giống hôm nay, dùng hết tốc lực chạy như bay từ buổi sáng đến tận
buổi chiều.

"Tốt, rất tốt." Phượng Vũ hơi thở đều đặn, lấy một chút nước muối uống,

cũng không ngồi xuống ngay, mà là từ từ đi lại trong phòng. Đến khi cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.