NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 210

Nhóm nam tử chợt bừng tỉnh hét lớn, có người còn nhổ nước miếng:

"Phi! Suýt chút thì bị tên tiểu tử kia lừa!"

Sau một hồi huyên náo ầm ĩ, lòng bọn họ tràn đầy hi vọng nhìn về lão

đại, chờ mong hắn nghĩ ra phương pháp, để tìm ra bí mật cất dấu bên trong
vực sâu và vách đá.

Lão đại vuốt chòm râu suy tư chốc lát, lại đi tới sát mép vực sâu cúi đầu

xuống quan sát. Phượng Vũ nhìn từ trên cao, đã sớm thấy được vực sâu
không thấy đáy, nhìn xuống mấy thước bên dưới đều là mây mù lượn lờ,
như bị sương mù bao phủ không thể nhìn rõ, giống hệt với vách đá xương
trắng và vực sâu lúc trước.

Nhìn một lúc không phát hiện được gì, lão đại thất vọng đi tới một vị trí

gần vách đá, chuyển sang quan sát vách đá.

Tại thời điểm hắn đến gần vách đá, những viên đá đỏ âm u vốn đang yên

ổn, đột nhiên lóe lên một cái. Tiếp đó, giống như một loại phản ứng dây
chuyền, tất cả viên đá đỏ âm u theo thứ tự sáng lên, hiện ra một phù trận
thật lớn được khảm trên vách đá, sau lại vụt tắt.

Hiện tượng kỳ lạ này làm cho tên lão đại kích động không thôi: "Bí mật

chắc chắn nằm ở trên vách đá này! Nói không chừng đây là một tầng ma
pháp cấm chế, chỉ cần xóa bỏ nó, thì chúng ta có thể lấy được bảo tàng
rồi!"

Tuy nói vậy, nhưng làm thế nào để giải trừ ma pháp, bọn họ hoàn toàn

không có chút đầu mối nào. Bởi thực lực của bọn họ không cao, ngay cả
tên lão đại đứng đầu, tu vi cũng chỉ có cấp năm mà thôi, đấu kỹ cũng không
có, càng không nói đến một cái ma pháp cao hơn.

Nhưng trơ mắt nhìn bảo vật biến mất trước mặt, cảm xúc đó thật không

dễ chịu. Khổ sở suy nghĩ hồi lâu, lão đại quyết định mạo hiểm một lần, liền
chọn mấy người tay chân nhanh nhẹn, nói: "Các ngươi dùng dây leo phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.