NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 215

Luci từ trong hổ phách bay vọt đến trên vai Phượng Vũ, nhìn thoáng qua,

hờ hững nói: "Khóa trận Ngũ Hành, chỉ là xếp đặt không đủ hoàn mỹ. Khóa
trận Ngũ Hành hoàn mỹ phải dẫn dắt được các nguyên tố tự nhiên, từ hư ảo
hóa chân thực, trở thành mấu chốt khóa Ngũ Hành, người bị khóa ngày
đêm phải chịu cực hình đau khổ, cả đời không thoát ra được. Nhưng vây
hãm con Độc Giác Thú này, là dùng cấm chế máu, cần tự bắt được con mồi,
rút hết sinh mệnh của nó chuyển thành nguyên tố Ngũ Hành, tăng thêm lực
siết vào trên xích sắt."

"Thì ra là như vậy." Phượng Vũ hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu nguyên

lý vận động của cấm chế này: dây leo vây bắt, đá đỏ hút hết năng lượng,
sau đó dồn lên xích sắt, dùng sức mạnh Ngũ Hành tra tấn Độc Giác Thú bị
nhốt.

Sau đó, lại nghe Luci đánh giá: "Trận pháp này thất truyền đã lâu rồi,

người có thể dựa vào tài liệu thiếu sót mà làm được đến mức này, cũng coi
như thông minh. Chỉ là, cách thức hắn sử dụng là sai hoàn toàn, khiến uy
lực của trận khóa Ngũ Hành đã giảm đi rất nhiều, cũng vì vậy, đầu ngựa
này mới có thể sống đến giờ."

"Vậy, làm thế nào để hóa giải cấm chế trận Ngũ Hành này?"

"Trước tiên phải xóa bỏ cấm chế máu, sau đó dùng pháp thuật Ngũ Hành

giải trừ sức mạnh của những xích sắt này là được."

Nói xong, Luci như ý thức được điều gì: "Ngươi muốn cứu nó?"

Phượng Vũ khẽ gật đầu: "Đúng vậy."

"Tại sao?" Ở chung đã lâu, hắn biết rõ đồ đệ của mình không phải loại

người tùy tiện ban phát lòng tốt.

"Bởi vì. . . . . ." Phượng Vũ chần chờ một lúc, cuối cùng nói ra lý do:

"Nhìn nó. . . . . . Con sẽ nhớ tới bản thân trước kia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.