NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI
Tiêu Tương Túy Vũ
www.dtv-ebook.com
Chương 34: Học Pháp Thuật Ngũ Hành
Dây xích phía trên trải rộng đâm xuống, phát ra ánh sáng năm màu khác
biệt vàng, hồng, xanh lá, lam, tím. Ánh sáng càng mạnh, Độc Giác Thú bị
xích càng run rẩy lợi hại hơn, từng bắp thịt trên tấm lưng dày rộng cũng vì
đau đớn mà co rút lại.
Nhờ vào ánh sáng của xích sắt, Phượng Vũ thấy rõ quanh thân nó khắp
nơi đều là thương tích, vết thương cũ bị tróc vảy, đỏ tươi còn chưa lành đã
có thêm vết thương mới, chồng chất, tất cả đều do khi giãy giụa bị đâm
thủng hoặc xước da, nhìn mà thấy đau lòng.
Mặc dù không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ khổ sở, nhưng trong
mắt Độc Giác Thú vẫn như cũ bùng lên ngọn lửa mạnh mẽ không chịu
khuất phục! Dù đã trải qua nhiều năm bị hành hạ, nó vẫn cao ngạo như
trước không chịu cúi đầu! Không chịu thua!
Nhìn vào ánh mắt nó, trái tim Phượng Vũ bỗng giật thót.
Giống. . . . . . Nó thật sự rất giống. . . . . .
Qua một lúc, ánh sáng yêu dị của phù trận trên vách đá dần dần chuyển
sang ảm đạm, dây xích cũng vì vậy mà mất sắc. Đến khi ánh sáng không
còn nữa, Độc Giác Thú mới có thể từ trong khổ sở thoát ra ngoài, nó đã bị
cực hình vừa rồi hành hạ mất hết khí lực, hí lên một tiếng yếu ớt, liền vô
lực đổ rạp xuống đất.
"Sư phụ." Lấy hổ phách ra đặt trong lòng bàn tay, Phượng Vũ trầm giọng
hỏi: "Người xem một chút, vây khốn nó là thứ gì."