NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 246

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa (long trời lở đất), một

cánh trước của Dạ du ưng, đang dùng hết tốc lực đụng thẳng vào thổ bích
của Phượng Vũ. Sau khi nổ xong thì thấy lông màu đen nhánh bị máu tươi
làm ướt nhanh chóng hạ xuống, Dạ du ưng khổ sở kêu một tiếng, cánh vô
lực vỗ hai cái liền hạ xuống.

Tuyết điêu dù cánh chưa hạ xuống nhưng cũng không có tốt hơn. Tuy có

chủ nhân kịp thời thi triển ma pháp, nhưng cuối cùng không thể hoàn toàn
bảo vệ bọn nó. Máu tươi phun ra từ chỗ đỉnh đầu bị đụng, trong nháy mắt
nhiễm đỏ lông trắng như tuyết của nó. Ngay cả trên khuôn mặt của thiếu
niên cũng dính máu tươi, làm ngũ quan của hắn vốn lạnh lùng nay lại nhiều
thêm mấy phần khắc nghiệt.

Lực lượng chạm vào nhau mang tới sóng xung kích lay động không

ngừng, bức tường hộ thân của Phượng Vũ lung lay mấy cái, hào quang màu
vàng lưu động như nước lóe lên mấy cái, rốt cuộc ổn định lại lần nữa.

Nhìn Phong Nhận bích của thiếu niên kia đã không chịu được sự dao

động của ma pháp, linh quang hóa thành một vài điểm nhỏ rồi biến mất
trong đêm tối mờ mịt.

Hào quang màu vàng và màu xanh nhạt đối chọi gay gắt, đấu trực diện.

Cuối cùng, vẫn là kỹ năng của Phượng Vũ cao hơn một bậc.

"Ngươi ——" thiếu niên thấy mình thế nhưng lại rơi vào hạ phong (thế

bất lợi), trong lòng sững sốt, mình đã trải qua mọi khó khăn thế nhưng
mình lại vì vậy mà ăn thiệt thòi lớn.

Hắn vận khởi thị lực (nâng mắt lên) quan sát (đánh giá) đối thủ, không

biết làm sao mà linh quang không ngừng lưu chuyển quanh thổ bích, biến
hóa khôn lường, ngăn cản tầm nhìn chỉ cảm thấy hư hư thực thực, thật sự
không nhìn thấy rõ mặt mũi của người ở trong bức tường. Tầm mắt lại nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.