NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 248

Nhìn thấu điểm này Phượng Vũ đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội.

Có câu nói cách phòng ngự tốt nhất là tấn công, nàng dứt khoát thu hồi thổ
bích, chuyển hóa Thổ nguyên tố đang phòng ngự thành công kích: "Vạn
thạch bay tới —— PHÁ...!"

Thiếu niên vạn không ngờ nàng sẽ dứt khoát thu hồi phòng thủ chuyển

thành công kích mình, nhanh chóng lùi về phía sau để tránh khỏi thế công
mãnh liệt của loạn thạch. Trong khoảng thời gian ngắn, khó tránh khỏi có
chút luống cuống tay chân.

Phượng Vũ một chiêu bức đối phương lui về phía sau, nhưng không truy

kích mà là thừa cơ bỏ chạy. Nếu hai bên không cừu không oán, đánh thắng
cũng không có ích lợi gì thì tại sao nàng phải đánh để phí sức lại chẳng có
kết quả tốt chứ?

Với lại một phen ép buộc này, mắt thấy mặt trời đã dần dần lộ ra từ phía

chân trời. Nếu để lỡ chuyện nhập học, nhất định sẽ bị sư phụ niệm tử (lẩm
bẩm đến khi chết).

"Đứng lại!"

Phượng Vũ muốn giải quyết trong hòa bình nhưng thiếu niên không

muốn buông tha nàng, sau khi né tránh công kích lại thúc dục đại điêu đuổi
theo. Nhưng điêu nhi này đã bị thương, đương nhiên sẽ kém với thần tốc
(tốc độ nhanh chóng khác thường) của Độc Giác Thú. Trong nháy mắt,
bóng dáng của Phượng Vũ liền hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của thiếu
niên. Thiếu niên vẫn không nhìn thấy rõ mặt mũi của nàng chỉ nhìn thấy
một bóng dáng nhỏ gầy.

Thấy tung tích đối phương đã hoàn toàn không còn nữa, đầu óc không

sáng suốt của thiếu niên cũng dần dần tỉnh táo lại: "Nếu người này thật sự
là tiện nhân kia phái tới ám sát ta thì cần gì phải đối kháng chính diện với
ta? Chỉ cần thừa dịp lúc ta đang truy đuổi Dạ du ưng thì lặng lẽ đánh lén là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.