NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 251

Hắn ho khan hai tiếng, không để ý tới con trai cương quyết bướng bỉnh

của mình, thay đổi thành khuôn mặt tươi cười, nhìn thanh niên ngồi ở ghế
bên kia từ đầu đến cuối vẫn chưa nói một lời, nói: "Tiểu Trì, Tam điện hạ
sắp đến, cháu chuẩn bị xong lễ vật cho hắn chưa?"

Ở Đế quốc Tu Tháp, từ vương công quý tộc cho tới dân chúng đều biết

bệ hạ sủng ái nhất là Tam điện hạ Lạc Tây Á mà điện hạ này lại yêu thích
nhất Kỳ Trân Dị Bảo. Nghe nói, đây là chịu ảnh hưởng từ mẫu thân của
hắn, cũng chính là hoàng hậu Ngải Phi của Đế quốc Tu Tháp.

Từ lâu đã nghe nói Tam điện hạ tới dự lễ của học viện, thượng tầng (bậc

trên) Đồng gia đã thương nghị nên dâng đồ gì để lấy lòng hắn. Thân là thế
hệ trẻ thực lực mạnh nhất, trong Đồng gia rất được coi trọng, lúc đó Đồng
Trì cam kết hắn sẽ phụ trách tìm được một bảo vật hiếm có, cam đoan sẽ
khiến Tam điện hạ vừa lòng.

Đối với đứa cháu trai này, Đồng Mạc uyên luôn luôn yên tâm. Thỉnh

thoảng thậm chí hắn sẽ tiếc nuối, tại sao Đồng Trì không phải là con trai
ruột của mình. Đồng Tân quá ngây thơ thiếu hiểu biết, căn bản không gánh
nổi trọng trách của Đồng gia.

Nhưng nghĩ đến phụ thân của Đồng Trì chỉ là người có tư chất bình

thường, ở trong gia tộc không được để mắt tới cũng không hề có quyền thế.
Mặc dù năng lực của Đồng Trì cao nhưng cũng phải dựa vào mình để mà
hành sự thì hắn liền bình thường lại.

Nhưng lần này, Đồng Mạc Uyên thế nào cũng thất vọng.

Đối mặt với ánh mắt mong đợi của biểu thúc, Đồng Trì hơi cúi đầu,

trong mắt thoáng qua một tia hận ý.

"Xin lỗi, biểu thúc. Cháu tới chậm nên thất bại trong gang tấc, không thể

lấy được sừng Minh Ngọc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.