NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 253

này. . . . . . Lần này. . . . . . Ai, trong khoảng thời gian ngắn, nên đi đâu tìm
bảo bối có thể để hắn hài lòng đây?"

Nghĩ đến đây, ba người họ mặt ủ mày chau.

Qua một lát sau, Đồng Mạc Uyên miễn cưỡng cười nói: "Thôi, để cậu

suy nghĩ biện pháp. Tiểu Trì không cần quá tự trách mình, lát nữa trong
buổi lễ cháu phải đại biểu đệ tử ưu tú lên tiếng, mau xuống chuẩn bị đi.
Tiểu Tân, con cũng đi theo, xem thử có thể giúp biểu ca được cái gì hay
không."

Sau khi hai tiểu bối rời khỏi đây, mặc dù Đồng Mạc Uyên vẫn tâm sự

nặng nề nhưng cũng không phải là bộ dáng vô kế khả thi (không có cách
nào), mà là hiện ra vẻ mặt khó cả đôi đường.

"Nếu thật sự lấy bảo vật kia ra dâng lên, sợ rằng. . . . . . Nhưng nếu

không dâng lên, với tính tình ghi hận của Tam điện hạ, chỉ sợ sẽ đắc tội
hắn."

Cuối cùng, hắn giống như đành phải vứt bỏ cái gì đó, dùng sức vung tay

lên: "Thôi thôi, dù sao chỉ là. . . . . . Mà thôi. Trước tiên vẫn là dụ được Tam
điện hạ cao hứng rồi lại nói sau!"

Theo mặt trời dần dần lên cao, trước khi buổi lễ diễn ra khách quý lần

lượt tới.

Mắt thấy khách nhân đã tới không sai biệt lắm, chủ nhiệm trường học Tề

Uy dò hỏi học sinh đang nghênh đón khách: "Ngày hôm qua ta dặn dò
ngươi lưu ý nữ hài kia, ngươi nhìn thấy nàng chưa?"

Nam sinh lắc đầu một cái, lấy danh sách trong người ra: "Hôm nay ra ra

vào vào đều là khách, không có học sinh. Hiện tại chỉ có hai học sinh vẫn
chưa có báo danh, một tên là ngài nhờ ta lưu ý tân sinh, một tên là Biểu
thiếu gia Lăng gia, Lăng Tử Minh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.