NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 254

Nghe xong câu trả lời của hắn, Tề Uy lắc đầu một cái, khóe miệng lộ ra

một nụ cười khổ, nghĩ thầm Lăng Tử Minh thì cũng thôi đi, lai lịch của
thiếu niên kia không nhỏ, tính tình lại cao ngạo, chỉ cần hắn không gây
chuyện thị phi thì đã cám ơn trời đất rồi, những phương diện khác không
cần quá nghiêm khắc. Nhưng Phượng Vũ. . . . . . Ai, sao hiện giờ hài tử giỏi
giang đều thích đùa giỡn vậy.

Hắn đang âm thầm cảm khái, học sinh đón khách chợt thẳng lưng lên,

giọng nói cũng bởi vì khẩn trương mà hơi biến điệu (đổi giọng): "Hoan
nghênh Tam điện hạ tới dự lễ."

Tề Uy xoay người lại nhìn liền nhìn thấy một đầu tóc vàng, tuấn mỹ

giống như là thiên sứ mỹ thiếu niên, cùng với rất nhiều tùy tùng theo sau đi
vào cổng.

Toàn thân là lễ phục màu xanh biển được cắt may hoàn mỹ làm thân hình

cao lớn của hắn được bày ra, cũng vừa vặn che giấu đi sự mỏng manh vốn
có. Tơ tằm trắng như tuyết cùng vàng nguyên chất làm thành kim cài áo Phi
Ưng, hợp với đầu tóc vàng chói mắt của hắn lại càng tăng thêm sức mạnh.

Mặc dù bề ngoài của thiếu niên rất được, khi giơ tay nhấc chân không

thấy quý khí, ngược lại lộ ra mấy phần cợt nhã phô trương. Trên thực tế, vị
Tam Điện hạ Lạc Tây Á này của Đế quốc Tu tháp chính là người có danh
tiếng ăn chơi trác táng ở ngoài Hoàng Đô.

Mặc dù Tề Uy ở Đế đô, nhưng cũng nghe thấy đủ loại chuyện hoang

đường của hắn. Với tính cách vốn ghét nhất loại người này của hắn, nhưng
ngại địa vị của đối phương nên không thể qua loa: "Tam điện hạ một đường
khổ cực, mời đến tĩnh thất nghỉ ngơi một chút."

Lạc Tây Á không chút nào để ý tới Tề Uy, tháo bao tay thiên nga trắng

như tuyết xuống, vứt cho tùy tùng sau lưng, vẻ mặt chán ghét nói: "Luôn
tham gia yến hội thì cũng thôi đi, nhưng lại còn để cho ta tới tham gia buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.