NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 256

Tề Uy kiềm nén nộ khí, ôn hoà nói: "Tam Điện hạ, 30 phút nữa buổi lễ

mới bắt đầu."

"30 phút? Quá lâu! Ngươi có biết thời gian của bản Điện hạ rất quý giá

không? Ta lệnh cho ngươi, buổi lễ lập tức bắt đầu!"

"Chuyện này. . . . . ." Nam sinh phụ trách ghi tên đón khách, khó xử nói:

"Còn hai học sinh vẫn chưa tới, nếu bây giờ bắt đầu thì bọn họ sẽ bị tính lỗi
là đến trễ. . . . . ."

Lạc Tây Á ngang ngược nói: "Vậy chỉ có thể trách bọn họ xui xẻo thôi.

Lại nói, ngươi muốn bản Điện hạ lãng phí thời gian chờ hai tiểu tử vô danh
sao?"

Mặc dù yêu cầu của hắn vô lễ nhưng thân phận vẫn còn đó, nhà trường

không thể không để ý tới. Tề Uy còn muốn tranh luận với hắn một phen,
sau lưng lại chạy tới một người, cười làm lành nói: "Tam Điện hạ, chúng ta
dĩ nhiên không dám lãng phí thời gian của ngài, buổi lễ liền bắt đầu ——
còn thất thần cái gì? Còn không mau ghi hai người kia tới trễ?"

Nam sinh do dự vẫn không lấy bút ra, Tề Uy đã thấy rõ người tới, không

khách khí chỉ trích nói: "Đồng chủ nhiệm, chỉ có hiệu trưởng mới có quyền
quyết định buổi lễ có bắt đầu trước giờ hay không. Ngươi làm như vậy có
phải vượt quyền rồi không?"

Người tới chính là Đồng chủ nhiệm Đồng Mạc Uyên. Hắn vì ôm cây đại

thụ Tam hoàng tử này nên cảm thấy có chỗ dựa vững chắc, vẫn muốn vị trí
hiệu trưởng này. Thân là đệ tử của hiệu trưởng, Tề Uy ít nhiều cũng nhận ra
dã tâm của hắn, cho nên từ trước đến giờ không khách khí với hắn.

Ngay lập tức Đồng Mạc Uyên cũng phản ứng được lời mình vừa buộc

miệng nói ra là sai lầm, nhưng muốn hắn nhận sai ở trước mặt kẻ thù thì
tuyệt đối không thể. Hắn đang trầm tư suy nghĩ làm sao viện cớ lấp liếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.