NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 284

Thấy phản ứng dữ dội của Lạc Tây Á, trong mắt Đồng Trì lóe lên một tia

đắc ý nhưng trong miệng lại giả vờ kinh ngạc: "Điện hạ thật là học sâu biết
rộng, ta cũng không hiểu những thứ này, không bằng đêm nay mời Điện hạ
di giá hàn xá, giám định và thưởng thức một phen, như thế nào?"

"Cần gì đợi buổi tối, bây giờ chúng ta liền đi!"

Thấy thế, Tiếu Ôi Ôi đang ôm tay đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt vội

vàng nhắc nhở: "Điện hạ, lát nữa là ngọ yến rồi, hiệu trưởng vẫn đang chờ
ngài đấy."

Nàng cố nén cảm giác ghê tởm để tới gần Lạc Tây Á, chính là vì kéo dài

thời gian, nếu ngược lại để hắn đi, đây chẳng phải uổng phí một phen công
phu vừa rồi sao.

Quả nhiên, nghe hai chữ "Hiệu trưởng", trên mặt của Lạc Tây Á thoáng

qua vẻ hậm hực, đành chịu nói: "Được rồi, qua ngọ yến hãy nói."

Phòng ăn của học viện thu hồi bàn vuông ghế dài, đổi thành rất nhiều

bàn tròn, trên bàn phủ khăn viền tơ màu trắng, cùng với những vật trang trí
màu hồng bách hợp, nhìn qua tươi mát cao nhã làm nổi bật lên thức ăn
ngon được bày đầy bàn khiến người ta thèm thuồng.

Tiếu Ôi Ôi căn bản không liếc mắt nhìn bàn ăn một cái, đi cùng Lạc Tây

Á, đám người Đồng Tân tới phòng ăn, nàng thuận tiện quan sát xung
quanh, tìm kiếm bóng dáng của Phượng Vũ. Khi thấy bóng dáng nhỏ nhắn
quen thuộc xuất hiện ở một đầu khác của phòng ăn, nàng không kiềm nổi
sự vui mừng, chạy qua thật nhanh.

"Sao rồi, sao rồi? Thành công chưa?" Tiếu Ôi Ôi sốt ruột hỏi.

"Bỏ vào rồi, nhưng chỉ sợ hắn sẽ tâm huyết dâng trào mà mở ra nhìn đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.