NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 286

Nhận lấy hộp Hồng mộc, cánh tay của Lạc Tây Á hơi trĩu xuống, trong

lòng không khỏi kỳ quái nói: Sao nặng hơn lúc trước một chút vậy? Có lẽ
chỉ là ảo giác thôi.

Chuyển nó đến trước mặt hiệu trưởng, Lạc Tây Á có một chút đắc ý nói:

"Mẫu hậu biết ngài từ trước đến giờ thích âm nhạc, đồ này được chế tạo ở
Vô Tận Hải bên Đông Lăng Đại lục, tinh xảo xinh đẹp nhất thiên hạ Chu
linh bối, lại từ ba hoàng giả ma pháp sư đỉnh cao của Đế quốc liên thủ thi
pháp, khắc vào đó giai điệu của đàn Nguyệt Cầm do người ngâm thơ rong
nổi tiếng nhất ở Tát Lanka – Ngôn Ca Hành. Hi vọng ngài có thể thích."

Mỗi một câu nói của hắn khiến đám người vang lên một trận kinh hô nho

nhỏ. Chu linh bối ẩn núp ở dưới đáy biển sâu ngàn mét, coi như không tiếc
nhân lực vật lực, muốn bắt nó cũng là một chuyện tương đối khó khăn. Mà
ba hoàng giả ma pháp sư đỉnh cao của Đế quốc bình thường đã nhìn nhau
thấy ngứa mắt, muốn để bọn họ đồng lòng thi pháp thì nói dễ hơn làm.

Về phần người ngâm thơ rong Ngôn Ca Hành lại yêu thích dịch dung rồi

cải trang du ngoạn thế giới, hành tung lại lúc có lúc không, diện mạo bất
định, muốn tìm được hắn thì độ khó không thua gì đãi vàng trong cát.

Ba chuyện trên, mỗi một chuyện đi làm đều khó khăn trùng trùng, dù là

người bình thường đến cuối đời cũng không làm được một chuyện, có thể
hợp ba chuyện này thành một thể cùng một lúc, sau đó làm thành lễ vật,
cũng từ đó phản ánh được thực lực hùng hậu của Tu tháp Đế quốc.

Nhận lấy ánh mắt nóng bỏng của mọi người trong phòng ăn, Lạc Tây Á

cười híp mắt mở hộp Hồng mộc, bày ra trước mắt mọi người.

Vậy mà, đang chờ mong tiếng thán phục và tiếng ca ngợi, lại chậm chạp

không có vang lên.

—— Đây là bị chấn động vì bảo bối khó có được này mà quên nói luôn

sao? Hừ, mẫu hậu nói không sai, bây giờ Linh Chân học viện, đệ tử bần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.