NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 287

hàn không hề có kiến thức càng ngày càng nhiều rồi. Chu linh bối trân quý
này để thứ dân loại này xem, thật là quá mức lãng phí.

Trong lòng Lạc Tây Á đang cực kỳ khinh thường thì trong đám người

đột nhiên vang lên một tiếng cười khẽ.

Giống như là lây bệnh, tiếng cười càng lúc càng lớn, từ lúc ban đầu cố

nén thành ra sau đó lại không kiêng nể gì mà cười to. Ngay cả Tề Uy luôn
luôn nghiêm túc cẩn thận cũng cười lên ha hả. Đến nổi hiệu trưởng cũng
liên tục lắc đầu.

—— sao vậy? Đám người kia uống lộn thuốc sao?

Nhìn chung quanh, Lạc Tây Á vừa luống cuống vừa không hiểu.

"Điện hạ ——" một tùy tùng ở bên ngoài chịu trách nhiệm khuyên can

không để ý quy định vội vã đi tới bên người Lạc Tây Á đang nghi hoặc,
lúng túng nói: "Điện hạ, xin thu lại lễ vật trước. . . . . ."

"Tại sao? !"

"Ngài xem. . . . . ."

Vì nắp và thân hộp liền nhau, lúc mở ra lúc lại quay hộp về phía những

người khác nên tầm mắt của Lạc Tây Á hoàn toàn bị che khuất. Sau khi
nghe tùy tùng nhắc nhở liền quay hộp lại, thấy đồ đó suýt nữa làm hắn hộc
máu mất mạng.

Một lúc sau, một tiếng gầm vang dội Linh Chân học viện: "Là ai để áo

lót vào hộp lễ vật? ! Là tiểu tặc nào làm? ! Bản Điện hạ nhất định phải trị
hắn tội chết!"

Nhưng rất đáng tiếc, không có ai tin tưởng Lạc Tây Á bi phẫn "tố cáo",

mà lại có suy đoán khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.