NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 285

"Hắc hắc, chuyện này ngươi không cần lo lắng." Tiếu Ôi Ôi mặt mày

hớn hở nói: "Nhờ thân tín họ Phúc kia, bây giờ chỉ sợ ngay cả mình họ gì
hắn cũng không nhớ rõ rồi."

Thấy trên mặt của Phượng Vũ lộ ra vẻ nghi hoặc, Tiếu Ôi Ôi liền giải

thích đơn giản một chút nguyên nhân hậu quả.

Nghe vậy, Phượng Vũ không khỏi duỗi tay sờ lên vành tai, kéo nhẹ bông

tai hình Phượng hoàng.

—— chỉ là một chuỗi ngọc Thanh Lam Hồi Xuân chế thành trân châu,

giá trị của nó có thể làm một vị hoàng tử có địa vị cao quý của một quốc
gia như Lạc Tây Á hí hửng, vậy nàng có hẳn một cái giường ngọc, chẳng
phải là đủ để khiến người đời điên cuồng vì nó?

—— cha mẹ nàng có thể được đến bảo vật này, nói không chừng cũng

không phải trùng hợp, có lẽ thân phận của bọn họ cũng không hề là thế gia
Tộc trưởng ở trong một trấn nhỏ đơn giản như vậy. . . . . .

Phượng Vũ đang trầm ngâm thì ngọ yến bắt đầu.

Theo lệ thường, hiệu trưởng sẽ chào hỏi rồi mời rượu các vị khách quý.

Vậy mà mới vừa bưng ly rượu lên đã bị Lạc Tây Á cắt đứt: "Nhạc lão, mời
xem lễ vật của phụ hoàng và mẫu hậu cho ngài."

Hiệu trưởng đâu biết hắn muốn sớm đưa lễ vật xong rồi đi Đồng gia xem

bảo bối, còn tưởng rằng hắn muốn khoe khoang. Hiệu trưởng quyền thế
không màng danh lợi này cực kỳ không vui, nhưng sự giáo dưỡng tốt khiến
hắn không nói thêm gì, chỉ nhàn nhạt nói: "Vậy làm phiền Điện hạ rồi."

Lạc Tây Á vỗ tay một cái, lập tức liền có tùy tùng dâng lên một hộp

Hồng mộc mang phong cách cổ xưa lịch sự tao nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.