NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 337

hoa mềm mại, lộ ra phong tình vô cùng tươi đẹp.

Có lẽ là trận đánh vừa rồi, lúc thi triển Hỏa Hệ ma pháp làm nhiệt độ phụ

cận tăng cao, mới khiến hoa Sương Mai nở ra trước thời hạn.

Chuyện đột nhiên xảy ra, cũng may phát hiện kịp thời, nếu không khẳng

định Phượng Vũ vì phí phạm hơi sức mà buồn bực tới chết. Leo đến ngọn
cây, tay trái tụ Thủy nguyên tố lại thành băng, tay phải cẩn thận ngắt lấy
đóa hoa đã được ngâm vào trong băng, đại công cáo thành. Nghĩ tới hiệu
nghiệm của vầng sáng lấp lánh, trong lòng Phượng Vũ không khỏi sinh ra
một chút vui sướng.

Tay thiếu niên giơ lên đưa về phía hoa Sương Mai, Phượng Vũ nói: "Hoa

thuộc về ta, nếu không phục thì sau khi lên cấp thì lại đấu tiếp."

Thiếu niên trầm mặc chốc lát, đột nhiên hỏi: "Ngươi tên là gì?"

"Phượng Vũ."

"Được! Hiện tại ta và ngươi cùng là hạ cấp mãn cấp, đợi đến khi lên

trung cấp, lại phân thắng bại! Nhớ kỹ, ta tên là Lăng Tử Minh."

Thiếu niên nói rất nghiêm túc, Phượng Vũ nghe xong cảm thấy hơi kỳ lạ:

Lăng Tử Minh, hình như đã nghe qua ở đâu đó?

Lúc đang nhớ lại, dưới chân núi chợt truyền đến tiếng gọi yếu ớt.

Phượng Vũ cho rằng Phó Tư Đường đang gọi mình, tập trung nghe, phát
hiện ra là giọng nói của một nữ tử: "Ô . . . . . . Ta thấy Tuyết điêu rồi, con
đang ở đâu? Nơi này có rất nhiều người hôn mê ngã trên đất, con không sao
chớ? Minh Nhi?"

Minh Nhi. . . . . . Phượng Vũ quay sang nhìn Lăng Tử Minh: "Người đó

đang tìm ngươi đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.